Hiển thị các bài đăng có nhãn blog tâm sự tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn blog tâm sự tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng

Để mẹ dạy con gái cách yêu một người đàn ông

Làm một người biết mình đứng ở đâu và mình là ai sẽ tốt hơn tất thảy. Họ yêu con, chứ không yêu những thứ con cố vẽ ra và đeo mặt nạ.

Con thương mến!

Sẽ có một nửa cuộc đời con chung sống bên người khác chứ không bé bỏng trong vòng tay mẹ chở che. Sẽ có một ngày người con nghĩ đến trước tiên là chàng trai kia chứ không còn là mẹ. Những vui buồn của con sẽ chẳng còn giản đơn khi trái tim đã bắt đầu lệch nhịp. Mẹ hiểu, con yêu!

Mẹ không thể buộc con yêu người này hay phải thích người kia, lại càng không thể thay con sống với những buồn vui của người mà con lựa chọn. Mẹ chỉ có thể nói với con những điều nhỏ nhặt, để yêu một người đàn ông, con phải cố gắng nhiều.

Mặc kệ người đời vẫn cứ ví phụ nữ như phở với cơm, con không là cơm, lại càng không phải phở. Sao phải nghĩ mình là đồ ăn để người ta thử? Con là con - một người phụ nữ, vậy thôi.

Trong mắt nhiều đàn ông, đàn bà gồm hai loại: loại để yêu và loại chỉ… để không. Nếu không được yêu, cũng đừng bao giờ làm người dự trữ. Người cần mình, không thiếu, con yêu!


Ảnh minh họa.

Mẹ không yêu cầu con học rộng tài cao, nhưng mẹ mong con hãy tìm một công việc cho mình để mà cố gắng. Có yêu bao nhiêu cũng nhất quyết không được dựa dẫm. Độc lập tài chính mới có thể độc lập tinh thần. Cho dù giỏi hơn người đó cũng đừng để anh ấy cảm thấy tủi thân. Đừng ngạo mạn với số tiền mình kiếm được ra, chúng sẽ chẳng là gì khi đặt lên bàn cân với mối quan hệ mà con phải gìn giữ. Hãy làm một người phụ nữ, biết trân trọng đối phương.

Đàn ông đôi lúc cũng rất… đáng thương. Chỉ vì họ không biết quá nhiều điều cần hiểu. Giận dỗi ít thôi và nhạy cảm vừa đủ. Đừng cố tỏ ra khó hiểu, họ, không thông minh và kiên nhẫn như con nghĩ đâu! Rất nhiều lúc, họ cũng chỉ như những đứa trẻ lớn xác mà thôi. Chiều chuộng, vỗ về, con cũng cần mềm mỏng. Già néo đứt dây, hai đứa cùng trẻ con thì chuyện sẽ hỏng. Trưởng thành lên, cũng đã đến lúc rồi!

Cái họ cần ở mình là gì con biết không? Là quen nhưng không nhàm, là sẻ chia nhưng không cam chịu, là của riêng mình họ và là chính con. Gắng sức để làm một người phụ nữ vô giá, mẹ nghĩ là không nên. Vì những thứ như thế thường sẽ chỉ nằm trong tủ kính. Làm một người biết mình đứng ở đâu và mình là ai, sẽ tốt hơn tất thảy. Họ yêu con, chứ không yêu những thứ con cố vẽ ra và đeo mặt nạ. Cất chiêu trò đi, con không tính toán mãi được mà!

Đừng tị nạnh chuyện bếp núc, rửa bát, dọn nhà. Con không làm thì chắc chắn anh ta sẽ tìm một người khác! Mẹ biết là bình đẳng rồi, nhưng có những thứ đừng nên quá sòng phẳng. Người thương con, sẽ tự biết đỡ đần. Là phụ nữ, có giữ được cái bếp, mới giữ được người đó ở nhà. Nghe lời mẹ, học nấu nướng nghe con!

Có những ngày sóng gió ập đến con thuyền chung. Và niềm tin, là thứ cuối cùng mẹ muốn dặn. Nếu còn nắm được tay, đừng vội vàng buông bỏ. Vì có những người, sẽ mãi thành nuối tiếc, nếu không còn cạnh nhau...


Theo ngoisao.net

Cứ tưởng không có anh tôi sẽ không sống nổi

Ngày đầu tiên gặp anh, tôi biết đó là người đàn ông của cuộc đời mình. Ấn tượng đầu tiên vô cùng mạnh và tôi cũng luôn tin vào tình yêu sét đánh.

Chính tiếng sét ái tình ấy đã cho tôi cơ hội và động lực được gần anh, được tiếp xúc với anh.Vốn là một cô gái nhút nhát nên tôi nào dám chủ động tiến lại gần anh để xin số điện thoại. Nhưng từ phía xa, tôi luôn nhìn trộm anh, ngắm khuôn mặt hiền và thư sinh của anh. Có lẽ, mẫu người như anh hợp với tôi nên ngay từ lần đầu tiên ấy, tôi đã chết mê chết mệt hình bóng đó. Đến mức mà, đêm về, tôi thường mơ về anh, mơ về chuyện anh sẽ tỏ tình với tôi.

Đúng là duyên số thế nào, lần nữa tôi lại được gặp lại anh. Khi đó, anh lại đi cùng anh bạn thân của tôi vào kí túc. Thật là trùng hợp vì hai người học cùng lớp với nhau, còn tôi chỉ là đàn em dưới khóa. Tôi không hiểu gì nhưng lại tin đó là duyên số, là ông trời muốn mang anh đến bên tôi và càng có niềm tin vững chắc vào tình yêu mà tôi dành cho anh. Tôi tin một ngày nào đó anh sẽ là của tôi và chúng tôi sẽ thuộc về nhau.

Tôi ngỏ lời với anh bạn thân của mình rằng tôi rất thích anh. Khi đó, anh nói, anh có người yêu rồi, làm tôi buồn vô hạn. Tôi nghĩ, chỉ cần nhìn thấy anh đi với người con gái khác chắc tôi không thể nào chịu nổi.


Và cũng từ đó, nhờ những câu chuyện khôi hài của tôi, anh đã thay đổi, anh đã cười nhiều, nói nhiều hơn trước, vui vẻ hơn xưa rất nhiều. (ảnh minh họa)

Thế mà một ngày, khi bạn tôi thông báo, anh đã bỏ người yêu, tôi mừng quýnh, tôi nhảy lên vì sung sướng. Không thể nào tin nổi vào tai mình và tôi cũng không tin vào hành động của chính mình. Lần đầu tiên tôi vui mừng như vậy trước nỗi đau của người khác. Khi nhìn thấy khuôn mặt hốc hác vì thất tình của anh, tôi càng buồn. Lúc đó, chúng tôi thường đi chơi cùng nhau, cùng với cả người bạn thân của tôi. Và cũng từ đó, nhờ những câu chuyện khôi hài của tôi, anh đã thay đổi, anh đã cười nhiều, nói nhiều hơn trước, vui vẻ hơn xưa rất nhiều.

Tôi tự cho rằng mình có công trong việc khiến cho anh trở thành người vui vẻ hơn. Tôi tự hào lắm. Cũng từ đó, anh coi tôi là người bạn, người tri kỉ, nhưng tôi đã coi anh là người yêu của tôi lâu lắm rồi, chỉ là anh không biết. Qua anh bạn tôi mai mối, anh cũng nhận ra những ưu điểm của tôi, nhận ra tình cảm của tôi và dần dần, chính anh là người chủ động mời tôi đi ăn, đi uống nước mà không cần có sự xuất hiện của người thứ ba là bạn tôi nữa.

Chúng tôi đi chơi với nhau thật vui, thật ngọt ngào và nhiều kỉ niệm. Có lẽ, những ngày tháng đó là những ngày tháng đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi. Trái tim tôi rộn ràng khi nghĩ về anh, chưa bao giờ tôi lại thấy yêu một người nhiều như vậy, nhiều hơn cả bản thân mình. Thậm chí, nếu nghĩ tới việc phải hi sinh bản thân mình vì anh, tôi cũng sẵn sàng.


Con gái là vậy, khi yêu một người, họ thậm chí nguyện hi sinh hết lòng vì người mình yêu. Tôi đã quá yêu anh nên khi biết tin anh có người con gái khác, tôi chết đứng. (ảnh minh họa)

Bạn bè tôi thường bảo tôi bị nhiễm phim Hàn, tôi bị bi lụy bởi tình yêu nên lúc nào cũng lo lắng cho anh, lúc nào cũng sợ anh có người con gái khác. Đúng là cái tư tưởng anh có người con gái khác trong tôi lúc nào cũng làm tôi mệt mỏi. Tôi cảm thấy còn mệt mỏi với chính bản thân mình nhưng không thể ngừng suy nghĩ về điều đó. Có lẽ, tôi đã yêu anh quá nhiều…

Ngày anh tỏ tình với tôi thật lãng mạn. Không quà, không một câu nói, chỉ là một bức thư tình dài 2 trang A4, nói hết nỗi lòng của anh, những xúc cảm của anh, tình yêu của anh dành cho tôi. Tôi cảm thấy yêu anh vô cùng vì những lới nói chân thành, tôi cảm nhận sâu sắc trong tim. Càng yêu và tin anh hơn nữa, tôi nguyện cả đời này chỉ trao thân mình cho anh, không một người đàn ông nào khác. Và không lấy anh, tôi sẽ chẳng lấy ai làm chồng…

Con gái là vậy, khi yêu một người, họ thậm chí nguyện hi sinh hết lòng vì người mình yêu. Tôi đã quá yêu anh nên khi biết tin anh có người con gái khác, tôi chết đứng. Tôi lịm người đi, ngất lên ngất xuống, mấy ngày không ăn uống được. Đứa con gái có trái tim non nớt như tôi chưa biết thế nào là phản bội. Thế mà tôi bị anh cho một vố đau. Bạn tôi bảo, không nên tin đàn ông tuyệt đối, vậy mà tôi không chịu nghe, tôi cứ tự biến mình thành người con gái khổ sở.


3 năm, thời gian quá dài với một người con gái không còn trẻ, và quá lâu để bắt đầu lại một mối tình mới. (Ảnh minh họa)

Tôi tìm đến men rượu, một đứa con gái chưa từng uống rượu như tôi mà bây giờ không biết say là gì. Trong lúc uống, tôi gào khóc như một con điên. Ai nhìn không biết còn tưởng tôi làm sao. Sau này nghĩ lại mới thấy mình thật ô uế.

Phải đến cả năm trời, khi kể về chuyện tình của tôi và anh, tôi vẫn rơi nước mắt. Tôi khóc như mưa khi nghĩ về những ngày tháng hạnh phúc bên anh. Tôi khép lòng mình, không nói với ai, tôi tự cho mình cái quyền nhớ anh, không được yêu ai khác. Nên những ai tỏ tình với tôi, tôi đều bỏ ngoài tai.

3 năm, thời gian quá dài với một người con gái không còn trẻ, và quá lâu để bắt đầu lại một mối tình mới. Thế mà tôi không yêu ai, tôi vẫn ấp ủ trong lòng hình bóng của anh. Tôi còn tưởng không có anh tôi sẽ chết, và nhiều lần tôi nghĩ đến cái chết nhưng tôi đâu đủ dũng cảm để làm điều đó. Đôi lúc tôi lại tự chửi mình rằng, tôi chính là một đứa hèn nhác.

Thế đấy, tôi cứ nuôi mộng tình cũ suốt 3 năm trời, cho đến ngày tôi gặp người đàn ông của cuộc đời mình. Anh đến êm đềm và nhẹ nhàng. Có lẽ anh cảm nhận được tình yêu của tôi, cảm nhận được trái tim băng giá và đôi mắt buồn rầu trong sâu thẳm của tôi. Anh kiên trì bên tôi dù tôi mắng chửi, dù tôi nói là không lấy chồng. Anh vẫn động viên tôi, an ủi tôi, nói tôi phải quên đi chuyện cũ để làm lại cuộc đời. Hơn 1 năm anh theo đuổi tôi không mệt mỏi dù không nhận được một cái nhìn thiện cảm hay một câu nói ngọt ngào của tôi. Tôi ngưỡng mộ con người anh, rồi dần thành yêu, rồi lại quyết định cưới anh khi bố mẹ tôi cứ thúc giục.

Thôi thì tôi nghĩ, không lấy được người cũ, cũng không chết được vì anh ta, vậy thì chi bằng sống. Mà đã sống thì sống sao cho ra sống, sống cho hạnh phúc để người ta không khinh mình.


Cuối cùng, tôi phải cám ơn chồng, người đàn ông bên đời tôi lúc này, người luôn yêu mẹ con tôi. (Ảnh minh họa)

Tôi cưới anh, một đám cưới giản dị, bình lặng, không có nhiều quan khác nhưng thật ấm cúng. Tôi là gái có chồng, tôi đâu dám tin vào sự thật này, vậy mà lại là sự thật. Vì tôi luôn nhủ với lòng, nếu không lấy anh – người yêu cũ, tôi sẽ chẳng lấy ai làm chồng. Nhưng tôi lại bị người đàn ông hiện tại đánh gục trái tim. Có lẽ, đây mới là tình yêu đích thực của tôi, tình yêu trước đây chỉ là do tôi nhầm lẫn, ngộ nhận mà thôi…

Tôi lấy chồng được 1 năm thì sinh con trai đầu lòng. Bây giờ, con khôn lớn, nghe lời bố mẹ, bi bô gọi bố mẹ, không quấy khóc Nhìn con yêu lớn lên từng ngày, lòng tôi ấm lại. Nhìn chồng có trách nhiệm với mẹ con tôi, yêu thương vợ con, tôi càng thấy quý trọng người đàn ông này.

Đó, bao lâu nay tôi cứ nghĩ không có người ấy thì không sống nổi, tôi đã sai. Đó, bao lâu nay tôi vẫn luôn tin, trên đời này không có ai mang lại hạnh phúc cho tôi được, tôi đã lầm. Bây giờ thì tôi hiểu, hạnh phúc chính là thứ ở rất gần, chỉ cần ta nhìn, nắm bắt, chỉ cần ta cố gắng thì thế nào cũng sẽ nhận ra và nó sẽ mỉm cười với ta.

Cuối cùng, tôi phải cám ơn chồng, người đàn ông bên đời tôi lúc này, người luôn yêu mẹ con tôi. Cả đời này, anh mới chính là người tôi cần nhớ và trân trọng chứ không phải cái quá khứ không đáng một xu kia…


Theo Khampha.vn

Soi nét mặt đoán tính cách trong tình yêu

Những cô nàng trán lõm, tai mỏng, lông mày mảnh... rất dễ vì yêu mà đánh mất bản thân.

1. Trán lõm

Con gái có trán nhìn thẳng thì cân đối nhưng nhìn ngang thì hơi lõm là người thiếu quyết đoán, không có chủ kiến, ít nói, thường tự cô lập bản thân. Họ không có lập trường trong hôn nhân, tình yêu, bởi vậy dễ bị người khác điều khiển, đối phương nói một là một hai là hai nên nhiều khi bị tổn thương. Nhìn chung khi yêu, tuýp người này thường trở nên mù quáng, sẵn sàng làm tất cả vì đối phương.

2. Lông mày mảnh, mắt nhỏ

Người sở hữu lông mày mảnh và đôi mắt nhỏ thường nhu hòa, làm việc gì cũng từ tốn. Họ hướng nội, thích sự yên tĩnh. Khi yêu ai, họ luôn lấy kết hôn làm mục tiêu - kiểu người của gia đình, sẽ là người mẹ tốt, vợ hiền. Khi yêu họ luôn luôn hy sinh vì nửa kia, lấy nửa kia làm trung tâm thế giới của mình.


3. Tai mỏng, ít thịt

Người con gái tai không nhiều thịt, mềm, mỏng, trông bộ dáng có phần yếu đuố thường dễ bị đau yếu, thiếu tự tin, không có lập trường riêng, thiếu quyết đoán. Trong thế giới của họ, nửa kia chính là cả cả bầu trời và là trung tâm của mọi trung tâm.

4. Hàm trên nhô ra so với hàm dưới

Con gái có hàm trên nhô ra so với hàm dưới thường yếu đuối và tiêu cực, làm việc bị người khác hoặc những thứ xung quanh ảnh hưởng, đẽo cầy giữa đường. Thay vì tự lên kế hoạch, họ thích người khác sắp xếp rồi giao việc cho mình. Trong tình yêu họ có thể hy sinh hết mình vì nửa kia. Bởi vậy một khi rơi vào vòng xoáy của tình yêu, họ sẵn sàng thuận theo ý kiến của đối phương dù thật tâm họ không muốn như vậy.

Theo ione.vnexpress.net

"Lời thú nhận của chồng khiến tôi chết sững"

Bỗng nhiên anh quay lại nhìn tôi, đôi mắt anh đỏ lừ và có hai hàng nước mắt chảy xuống. Điều này khiến tôi sợ bởi anh là người đàn ông rất cứng rắn, nghiêm túc. Rồi anh thú nhận mọi chuyện...

Tôi và chồng lấy nhau đã 5 năm, có một con trai 4 tuổi và một con gái gần 1 tuổi. Anh ấy hơn tôi 3 tuổi, làm việc ở một xưởng sửa chữa ô tô. Vì môi trường làm việc của anh toàn là cánh mày râu nên chưa khi nào tôi phải lo lắng anh có léng phéng hay không.

Ngoại hình của anh rất bình thường, tính tình thành thật, không biết nói đùa. Ngoài ra anh là một người sống tình cảm, yêu thương các con và cũng thường xuyên giúp đỡ tôi việc nhà. Có thể nói anh là người đàn ông đáng tin cậy, có trách nhiệm, có thể làm chỗ dựa cho tôi chung sống đến hết đời.

Nhưng thứ năm tuần trước, một sự việc xảy ra làm thay đổi cả gia đình tôi. Hôm đó khi đang trên đường từ công ty về nhà thì tôi nhận được điện thoại của anh, nói tối đi nhậu với mấy anh bạn trong xưởng. Đây cũng là việc mà hàng tháng các đồng nghiệp của chồng tôi thường làm khi nhận được lương. Tôi trở về đón cháu lớn từ nhà trẻ, sau đó nấu nướng xong mới sang nhà bà nội đón con gái út về.

Như mọi khi, chồng tôi đi nhậu với bạn bè gần 11 giờ đêm là về. Nhưng hôm đó chờ đợi mãi tới gần 12 giờ vẫn chưa thấy anh, tôi liền gọi điện thoại. Gọi rất nhiều nhưng không thấy bắt máy. Sau rồi tôi gọi cho một anh bạn làm cùng chồng. Giọng anh ta lè nhè vì say rượu, hỏi gặng tôi là ai mãi rồi mới hớn hở chào hỏi và bảo chồng tôi đang ở phòng bên. Vì anh ta nói rất khó nghe, trả lời cũng không đâu vào đâu nên tôi không hỏi thêm được gì nữa. Tôi cũng không biết phòng bên nghĩa là gì. Nhưng biết được chồng không sao, tôi cũng yên tâm phần nào.

Đây là lần đầu tiên trong suốt 5 năm qua tôi phải ngồi thâu đêm để chờ anh. Tình cảm của chúng tôi rất tốt, đến mức sinh đẻ nhưng tôi ở cữ tại nhà và hoàn toàn do anh chăm sóc. Chỉ cần xa nhau một hai ngày là sẽ nhớ đến cồn cào không chịu được. Những người xung quanh cũng phải hâm mộ tình cảm gắn bó đó của chúng tôi.

Ngồi chờ anh, trong lòng tôi chỉ sợ anh xảy ra chuyện gì bất trắc. Tôi gọi thêm vài lần cho anh và đồng nghiệp của anh song không ai bắt máy. Tôi cũng không thể bỏ mặc các con ở nhà để đi tìm, và có đi thì tôi cũng không biết anh ở đâu nữa.


Lại là một đêm mất ngủ nữa. Tôi nằm bên cạnh nghe tiếng thở dài của anh mà lòng tê tái (Ảnh minh họa)

Đến gần 4 giờ sáng nghe thấy tiếng gõ cửa, tôi vội vã ra mở. Chồng tôi quần áo xộc xệch mùi toàn bia rượu đứng đó. Khi tôi đưa tay đỡ anh vào nhà thì bị anh gạt ra từ chối. Anh bảo tôi đi ngủ trước đi rồi tự vào nhà vệ sinh, khóa chặt cửa lại để tắm.

Tôi rất bất ngờ trước sự việc lạ lùng này. Những lần trước anh không bao giờ tắm rửa sau khi đi nhậu say về. Lo lắng, tôi đập cửa bảo anh đừng tắm kẻo cảm, để lúc nào tỉnh rượu tắm sau. Tôi không chê mùi bia rượu và dầu máy gì hết. Nhưng anh không nói gì, vẫn xả nước ào ào.

Tôi bồn chồn đi lại bên ngoài đến 30 phút mới thấy anh mở cửa đi ra. Mặt anh tái nhợt, cũng không dám nhìn thẳng vào tôi. Anh tự mình đến bên giường nằm xuống, quay lưng lại phía tôi. Sáng hôm sau, anh vẫn tránh mặt tôi. Khi tôi ở trong phòng khách thì anh giả vờ đi vào nhà vệ sinh hoặc ra ban công hút thuốc. Lo cho con cái xong, tôi đi làm. Trong lòng chỉ có một chút nghi ngờ về thái độ kỳ lạ của anh.

Buổi chiều về, tôi mới biết là anh không đi làm. Cả ngày anh ngồi lỳ trong nhà hết hút thuốc thì xem ti vi. Tôi tưởng anh vẫn mệt vì trận say ngày hôm qua nên đi chợ mua sườn về nấu canh chua cho anh ăn, tận tình chăm sóc. Tôi còn bảo các con đừng quấy rầy bố, để bố nghỉ ngơi. Đến tối đi ngủ, anh vẫn nằm quay lưng về phía tôi. Đến lúc này, tôi lại lo sợ rằng phải chăng bạn bè anh chê bai gì tôi khiến anh ghét bỏ. Hay tại cuộc gọi đêm qua của tôi khiến bạn bè cười anh bị vợ quản... Bao nhiêu ý nghĩ xoay quanh, lại thêm thái độ lạnh nhạt của anh khiến tôi càng thêm lo lắng.

Tôi hỏi han anh, xem có chuyện gì buồn bực. Anh lắc đầu nói không có gì, anh chỉ mệt thôi. Rồi anh tỏ ý không muốn nói chuyện với tôi nữa. Tôi đưa tay xoa bóp đầu cho anh cũng bị anh tránh ra. Lại là một đêm mất ngủ nữa. Tôi nằm bên cạnh nghe tiếng thở dài của anh mà lòng tê tái. Ngày hôm sau, lại tiếp diễn như vậy. Tối trở về nhìn anh như người mất hồn, tôi không thể chịu được. Tôi nói với anh có gì thì anh phải nói ra, chia sẻ với tôi. Anh bất mãn tôi ở điểm nào để tôi sửa. Còn nếu về công việc thì anh cũng phải cho tôi biết để tôi còn giúp đỡ anh.


Nghe anh thú nhận mà tôi chết sững người. Nỗi đau vì bị phản bội chưa kịp qua thì lại vướng mắc chuyện liệu anh có mắc bệnh không? (Ảnh minh họa)

Bỗng nhiên anh quay lại nhìn tôi, đôi mắt anh đỏ lừ và hai hàng nước mắt chảy xuống. Điều này khiến tôi sợ vô cùng bởi anh là người đàn ông rất cứng rắn, nghiêm túc. Anh nắm chặt tay tôi, quỳ xuống ôm chân tôi. Anh vừa khóc vừa nói xin lỗi tôi. Đêm hôm đó anh uống rượu say, bị đám bạn rủ rê lôi kéo đi “tìm cảm giác lạ”. Lúc đó anh say quá, lại bị khích bác nhiều nên đi theo.

Anh không nhớ được quá trình thế nào nhưng đến lúc tỉnh lại, anh phát hiện anh đã qua đêm với một cô gái mà không dùng biện pháp phòng vệ an toàn. Giờ anh vừa mang nặng cảm giác tội lỗi với tôi, vừa lo sợ mình mắc bệnh. 

Nghe anh thú nhận mà tôi chết sững người. Nỗi đau vì bị phản bội chưa kịp qua thì lại vướng mắc chuyện liệu anh có mắc bệnh không? Tôi chẳng muốn an ủi anh nhưng cũng không thể thờ ơ được. Thấy tôi không nói gì mà chỉ rơi nước mắt, chồng tôi càng ôm chặt tôi hơn. Anh liên tục van xin tôi tha thứ vì tội phản bội.

Sau khi trầm mặc 2 tiếng đồng hồ, tôi khuyên anh đi khám. Anh nói phải sau 10 ngày mới có thể làm xét nghiệm. Vậy là chúng tôi phải sống trong bồn chồn lo lăng suốt 10 ngày. Những ngày vừa qua, tôi không tập trung làm được bất kỳ việc gì. Tôi cũng không biết, nếu anh mắc bệnh thật thì liệu tôi có chấp nhận tiếp tục sống bên anh nữa không? Còn nếu không mắc bệnh, thì sự phản bội này của anh cũng là một vết nhơ trong cuộc hôn nhân của chúng tôi.


Theo Afamily.vn/Ttvn.vn

Dại dột lấy chồng để trả thù tình cũ

Cuộc đời không thể đánh đổi dễ dàng và cũng không nên hi sinh nó vì một người đàn ông không xứng đáng.

Ai cũng tròn mắt ngạc nhiên vì không hiểu sao một cô gái như Hạnh lại chọn cho mình cuộc hôn nhân lạ như vậy. Người ta cũng chỉ biết nói ‘chắc là ông này giàu có, nhiều tiền, có nhà lầu xe hơi cơ mà. Con gái bây giờ ghê lắm, cứ thấy giàu là chúng nó lao vào. Chắc là con Hạnh cũng vậy, chứ trẻ đẹp như thế sao lại đi lấy một ông già hơn mình 12 tuổi lại còn có vợ con rồi’.

Hạnh bỏ mặc ngoài tai những điều tiếng ấy. Cô đâu cần bận tâm người ta nói gì nữa, vì lúc này, lòng cô đang rối bời. Chỉ còn ngày mai nữa thôi là cô sẽ lên xe hoa về nhà chồng. Chắc chắn rồi, người đàn ông giàu có này sẽ cho cô đủ thứ mà cô cần, một cuộc sống giàu sang, tiền của nhiều. Chẳng phải con gái ai cũng mong ước vậy sao?

Với người ngoài, nếu họ có hỏi, Hạnh luôn trả lời vậy. Hạnh thật tình không muốn trình bày hay phân minh gì hết, giờ ai muốn nghĩ sao thì nghĩ. Bản thân cô đã quá chán nản rồi. Có mấy ai biết, cô cưới người đàn ông này chính là vì, cô không còn niềm tin vào tình yêu nữa, cô quá hận người đàn ông ngày nào mới nói yêu cô sâu đậm nhưng chỉ sau đó đôi ba tháng, anh ta đã bỏ đi lấy vợ.


Với người ngoài, nếu họ có hỏi, Hạnh luôn trả lời vậy. Hạnh thật tình không muốn trình bày hay phân minh gì hết, giờ ai muốn nghĩ sao thì nghĩ. (Ảnh minh họa)

Đó là người cô từng yêu thương hết lòng, hết dạ. Cô đã trao cả tấm thân mình cho anh ta, hai người cũng hứa hẹn ngày cưới. Thế mà sau hơn 2 năm yêu nhau, đùng một cái anh ta thay lòng, yêu một cô gái ăn chơi, sành điệu, giàu có hơn Hạnh. Nghe nói cô này còn là con của ông sếp nơi anh ta đang làm cùng. Thế nên, ngay cả khi còn yêu Hạnh, anh ta cũng tán tỉnh ve vãn cô nàng này, với ý nghĩ bắt cá hai tay. Và nếu như cô ta nhận lời yêu anh, anh sẽ từ bỏ Hạnh.

Cái ngày phũ phàng ấy cũng đã đến. Anh ta nói lời chia tay Hạnh vì yêu người con gái khác. Khi Hạnh hỏi cô ấy có gì hơn em thì anh ta sẵn sàng nói, vì cô ấy giàu hơn em. Hạnh đau khổ nhận ra, mình đã trao trái tim lầm chỗ. Cô đã quá nông nổi, quá tin vào người đàn ông bội bạc và vô liêm sỉ này. Chỉ vì anh ta không còn yêu Hạnh nữa, chỉ vì anh ta tham vàng bỏ ngãi mà khiến cho Hạnh đau khổ suốt một thời gian dài.

Hạnh cảm thấy tuyệt vọng, chán nản về người đàn ông này. Hạnh quyết định từ bỏ người mình yêu suốt mấy năm trời vì có níu kéo cũng không được. Hận người tình bỏ mình đi lấy cô gái giàu có hơn, Hạnh quyết tâm cũng tìm cho mình một người đàn ông giàu có để lấy làm chồng. Và đó, kết quả là cô đã có được người chồng giàu có, hơn mình 12 tuổi và đã từng có vợ con.


Hạnh cảm thấy tuyệt vọng, chán nản về người đàn ông này. Hạnh quyết định từ bỏ người mình yêu suốt mấy năm trời vì có níu kéo cũng không được. (Ảnh minh họa)

Quá vội vàng và hấp tấp, cuộc tình này chỉ vẻn vẹn có hơn 1 tháng, Hạnh quyết tâm trở thành phu nhân giàu có để anh ta phải trắng mắt, phải giàu hơn anh ta, để anh ta không còn khinh Hạnh nghèo mà coi thường Hạnh…

Về làm dâu nhà người ta, Hạnh bị mang tiếng đủ điều. Giá như Hạnh được chồng yêu thì không nói làm gì, đằng này, chồng cô thực sự yêu vợ nhưng lại không như cô nghĩ. Anh ta có cả chục cô bồ ngoài kia. Trước đây, thật ra vợ anh ta cũng vì quá chán cảnh chồng bồ bịch, gái gú mà không thể nào chịu được và buộc phải chia tay. Hạnh chấp nhận chuyện này, chấp nhận ly hôn, chấp nhận trở thành người đàn bà bên cạnh người chồng của mình dù biết rõ chồng gái gú.

Khi bị vợ phát hiện, anh ta còn chẳng mảy may sợ hãi, vì nghĩ mình có tiền, Hạnh cũng chỉ lấy anh ta vì tiền nên bây giờ hãy an phận làm vợ anh ta. Anh ta bảo ‘sẽ chu cấp tiền cho Hạnh ăn chơi xả láng, thích tiêu gì, làm gì thì làm. Thích thế nào thì có thế nấy. Hạnh không phải băn khoăn chuyện tiền bạc, chỉ là cuộc sống riêng tư thì đừng làm phiền anh ta’.


Về làm dâu nhà người ta, Hạnh bị mang tiếng đủ điều. Giá như Hạnh được chồng yêu thì không nói làm gì, đằng này, chồng cô thực sự yêu vợ nhưng lại không như cô nghĩ. (Ảnh minh họa)

Chua chát chưa, Hạnh đau khổ nhận ra mình đã quá sai lầm khi lấy người đàn ông này. Hạnh vì thù hận mà đánh đổi cuộc đời mình, trong khi, người như cô thừa sức lấy một người đàn ông tử tế, cũng giàu có như ai và chắc hẳn sẽ tốt hơn người đã phản bội cô. Vậy mà một phút nông nổi và bồng bột, trong lúc thất tình, Hạnh đã ngã vào lòng gã đê tiện, chấp nhận làm vợ một người đàn ông không ra gì. Hai lần yêu, hai lần lầm lỡ, Hạnh đã ngộ ra nhiều điều.

Đó, kết hôn vì hận tình cũ, chán nản mà cưới chồng vì quá cay cú với người ta, thật không nên chút nào. Đừng bao giờ mang hạnh phúc của mình ra để đùa bỡn với bất cứ ai, vì đó là điều quá dại dột. Cuộc đời không thể đánh đổi dễ dàng và cũng không nên hi sinh nó vì một người đàn ông không xứng đáng. Hạnh quá đau khổ nhận ra bài học đắt giá của cuộc đời mình nhưng bây giờ có hối cũng quá muộn rồi. Hạnh đành lòng câm nín, chấp nhận cuộc sống cay đắng này, chẳng lẽ lại chia tay thì người ta cười vào mặt Hạnh ạ?

Các chị em hãy nhớ, đừng bao giờ mang hôn nhân ra đùa giỡn chỉ vì một người tình không xứng đáng trong quá khứ.

Tôi gài bẫy làm "chuyện ấy" với anh nhưng nhận ngay quả đắng

Thời cơ thuận lợi đến, tôi quyết mình phải thực hiện kế hoạch của mình bằng được. Tôi đã ăn mặc quyến rũ và làm "chuyện ấy" với anh.

Tôi biết khi kể chuyện của mình lên đây rất có thể sẽ bị nhiều người ném đá. Nhưng tôi chấp nhận tất cả, những mong ai đó đọc được tâm sự này thương tình cho “kẻ bại trận” như tôi một lời khuyên thiết thực nhất. Bản thân tôi cũng đang rất hối hận về quyết định vội vàng của mình để giờ đang bị người ấy ruồng rẫy.

Tôi năm nay 25 tuổi và vừa mới ra trường được 1 năm. Nhưng do ngay từ thời sinh viên, tôi đã là một cô gái năng động nên đi làm thêm ở nhiều nơi. Bởi thế, ngay khi ra trường, tôi đã có một công việc ổn định. Hình thức bên ngoài của tôi cũng khá ưa nhìn nên tôi được nhiều người để ý.


Chinh phục không được, tôi lập kế hoạch đưa anh vào tròng để buộc anh rơi vào tình thế “sự đã rồi” mà phải thay đổi hành động và tình cảm với tôi.

Song oái oăm thay, bao nhiêu người thích tôi thì tôi không thích. Ngược lại, tôi cứ âm thầm thích một người đàn ông cũng đang làm ở công ty nhưng khác bộ phận. Song người này ngoài tình cảm dành cho tôi chỉ là tình đồng nghiệp là chấm hết.

Tôi đã từng lấy hết can đảm để tỏ tình trước với người ấy. Song anh ấy nhất quyết từ chối và cũng thẳng thắn nói rằng anh đã có bạn gái. Chỉ hơn 1 năm nữa thôi, đợi bạn gái anh ấy đi du học ở Pháp về, 2 người sẽ tổ chức đám cưới.

Mỗi khi tôi rủ anh đi chơi, anh vẫn đi và cư xử rất lịch thiệp đường hoàng. Chưa bao giờ anh có những hành động gì quá với tôi. Đáng ra tôi phải biết ơn vì anh khác với những người đàn ông khác thế nhưng vì yêu anh trong âm thầm nên tôi buồn và ghét anh lắm.

Thấy anh đạo mạo và luôn cư xử phải phép với tôi như vậy, tôi càng quyết tâm chinh phục anh. Chinh phục không được, tôi lập kế hoạch đưa anh vào tròng để buộc anh rơi vào tình thế “sự đã rồi” mà phải thay đổi hành động và tình cảm với tôi.

Nghĩ là làm nên một lần tôi viện cớ sinh nhật mình và bắt anh phải đưa tôi đi chơi qua đêm. Khi anh đã ngà ngà say, tôi bảo anh tấp vô một nhà nghỉ ven đường để nghỉ tạm. Nhưng anh nhất quyết không chịu vẫn cố đưa tôi về đến phòng trọ.

Về đến nhà tôi, thấy anh say xỉn nên tôi nhất quyết không cho anh đi. Tôi bảo anh cứ ở lại phòng tôi còn tôi sang phòng trọ bên cạnh ngủ nhờ. Vì đã quá say nên anh cũng nhận lời và nằm ngủ ngon lành trên giường của tôi.

Thời cơ thuận lợi đến, tôi quyết mình phải thực hiện kế hoạch của mình bằng được. Tôi đã ăn mặc quyến rũ và làm "chuyện ấy" với anh. Đêm đó vì say rượu anh vẫn cùng bên tôi mà chẳng hề ý thức được hành động của mình.

Cứ tưởng khi tỉnh lại vào sáng hôm sau, anh sẽ tá hỏa lên và thấy cắn rứt lương tâm khi đã lấy đi trinh trắng của tôi nhưng không, khi tỉnh lại anh chỉ tá hỏa vì sốc thấy tôi nằm bên cạnh. Ngược lại, anh giận dữ, chửi mắng tôi bằng những lời thô tục nhất.


Anh nói tôi là cô gái hư hỏng nhất mà anh từng gặp. Tôi là một cô gái với thủ đoạn mà anh không ngờ tới.

Anh nói tôi là cô gái hư hỏng nhất mà anh từng gặp. Tôi là một cô gái với thủ đoạn mà anh không ngờ tới. Một người con gái với âm mưu đầy mình như thế, anh không bao giờ coi trọng. Và lẽ dĩ nhiên anh cũng nói rằng, tất cả những gì đêm qua tôi chủ động gây ra thì tôi phải chịu trách nhiệm chứ anh không có bất cứ trách nhiệm nào hết. Nếu tôi cố tình để sự cố nào xảy ra thì không dính dáng đến anh.

Anh còn bảo tốt hơn hết tôi nên uống thuốc tránh thai khẩn cấp luôn và đừng bao giờ tìm anh để nói về chuyện này hay “bắt vạ”. Thấy anh thay đổi nhanh như vậy, tôi choáng váng quá. Người đàn ông tôi từng ngưỡng mộ và thầm yêu bao lâu nay thì ra cũng chỉ là gã đểu cáng, ăn ốc không muốn đổ vỏ mà thôi.

Suốt cả ngày nay tôi sống trong hậm hực và cảm giác nhục nhã cứ bủa vây. Tôi đang dự định sẽ đến thẳng nhà anh nói chuyện này với bố mẹ anh để “bắt vạ” và trả thù bằng được. Liệu tôi có sai khi "nhắm" vào anh hay anh đã sai khi không nhận ra tôi?

Những câu nói đàn ông luôn muốn nghe từ vợ

Các ông chồng luôn ao ước được nghe những lời ngọt ngào từ vợ mình. Và họ không bao giờ cảm thấy nhàm chán khi nghe thấy những điều đó. Nếu bạn làm được thế tình yêu vợ chồng luôn thăng hoa.

“Em thích được ăn món anh nấu”

Đó không chỉ là một lời khen ngợi, mà còn là một lời khích lệ động viên tuyệt vời mà bạn dành cho ông xã đấy. Hẳn anh ấy sẽ muốn hét lên vì sung sướng, vì những lời yêu thương chân thành nhất mà bạn dành cho anh ấy. Khi nói, bạn hãy nhìn thẳng vào mắt chồng, hoặc sà vào lòng anh ấy mà thủ thỉ, hẳn anh ấy sẽ tự hứa ngày nào cũng nấu cho bạn những món mà bạn thích.


(Ảnh minh họa).

"Em hạnh phúc vì có anh trong đời”

Thường những người chồng vẫn luôn trăn trở câu hỏi “cô ấy có hạnh phúc khi lấy mình không?”. Và họ luôn muốn hỏi bạn câu đó vào mỗi ngày. Thay vì chờ anh ấy chủ động, bạn hãy thủ thỉ điều đó với anh ấy để anh ấy hiểu anh ấy quan trọng biết nhường nào với bạn.

Không chỉ khi đám cưới mà ngay cả khi đã kết hôn nhiều năm, câu nói khẳng định niềm vui của bạn khi đã quyết định lấy người ấy luôn cần thiết và là một trong nhiều câu nói cánh mày râu thích nghe nhất từ vợ mình.

“Ở bên anh em vui lắm”

Là một người đàn ông, họ luôn mong muốn mang đến những điều tuyệt vời nhất cho người phụ nữ mình yêu thương. Chỉ cần một lời khen, một lời động viên họ sẽ cảm nhận được hạnh phúc vô bờ bến. Nếu bạn khéo léo, bạn sẽ luôn giữ được tình yêu thương chân thành của anh ấy.


(Ảnh minh họa).
"Vợ nhớ chồng"

Bạn nên nhớ đừng bao giờ để chồng bạn quên rằng anh ấy luôn là người bạn yêu thương và ủng hộ. Mỗi khi hai người xa nhau, hãy cho anh ấy biết bạn luôn nghĩ đến chồng và mong sớm đến ngày hai người đoàn tụ bên nhau. Bằng một tin nhắn, hoặc một cuộc gọi chớp nhoáng bạn hãy nói với anh ấy rằng bạn yêu anh ấy biết nhường nào và nói "vợ nhớ chồng" chắc chắn anh ấy chỉ muốn chạy về ngay cạnh bạn.

Theo Doisongphapluat.com

"Tôi phát cuồng vì người chồng 7 năm luôn úp bát cho vợ"

Mình trêu chồng sao không rửa luôn cho vợ bớt việc thì anh bảo “cái anh giúp em không phải là úp bát mà là để cho em cảm giác vợ chồng mình vẫn luôn mặn nồng như ban đầu”.

Bỗng dưng yêu đời có phải là dấu hiệu bị làm sao không mọi người nhỉ? Có đôi lúc mình tự phát cuồng vì hạnh phúc nhỏ nhoi và người chồng đáng yêu của mình. Anh chồng mình hay hỏi “Anh làm gì mà em fan cuồng anh đến thế?”. Thật mình không biết nào làm sao, anh không phải là siêu nhân hay các chàng trai hoàn hảo đến từng milimet bước ra từ truyện ngôn tình. Đơn giản chỉ vì suốt 7 năm qua, anh ấy chưa một ngày nào không úp bát hộ vợ.

Không biết với nhiều người đây có phải là một niềm hạnh phúc không, nhưng với mình đó là một cử chỉ tuy nhỏ nhưng có ý nghĩa cực lớn.

Chồng mình cũng như hàng nghìn hàng triệu ông chồng lười khác khi kết hôn thì tuyên bố “anh sẽ không bao giờ phụ em”, sau kết hôn rồi sẽ la oai oái khi bị vợ bắt làm việc nhà rằng “anh đã bảo không bao giờ phụ em cơ mà”. Chồng mình không hề giỏi giang, không hề siêng năng nhưng anh ấy vẫn đủ đáng yêu đốn gục trái tim mình.


Ngay từ lúc còn ở với bố mẹ chồng, hễ vợ sửa soạn rửa bát đũa thì dù có làm gì anh cũng bay ngay đến đứng bên cạnh. Vợ rửa xong cái nào thì anh nhanh tay úp cái đấy (Ảnh minh họa)

Ngay từ lúc còn ở với bố mẹ chồng, hễ vợ sửa soạn rửa bát đũa thì dù có làm gì anh cũng bay ngay đến đứng bên cạnh. Vợ rửa xong cái nào thì anh nhanh tay úp cái đấy. Mặc dù ban đầu anh ấy úp rồi thì mình vẫn phải úp lại vì lộn xộn, thậm chí còn đánh vỡ chén bát nhưng mình vẫn rất hài lòng. Đó không đơn giản là chia sẻ việc nhà mà còn là sự quan tâm yêu thương vợ.

Bố mẹ chồng rất không thích anh làm điều đó cho mình. Mẹ chồng nói sau lưng còn thậm chí mắng trước mặt là “việc đấy nặng lắm hay sao mà bắt chồng phải làm”. Là dâu mới nên mình vừa sợ vừa buồn, chỉ hùa theo mẹ chồng bảo anh đừng làm nữa. 

Thế nhưng chồng mình đã rất dõng dạc pha trò rằng “vì việc nhẹ nên con mới làm đấy mẹ, việc nặng thì đời nào con sờ vào”. Cả nhà cùng cười. Bố mẹ chồng sau đó cũng hiểu con trai mình thật lòng muốn giúp đỡ vợ nên thôi. Sau này bà mắng yêu một câu khiến mình rất cảm động. Bà nói “thôi chúng mày làm gì thì làm, miễn thấy hạnh phúc là được”.

Khi vợ chồng mình ra riêng rồi có con, anh vẫn không quên nhiệm vụ hằng ngày đó của mình. Có một lần vợ chồng cãi nhau to, ăn cơm xong mình bỏ bát đũa đứng dậy lên phòng nằm khóc tiếp. Được một lát thì chồng thò đầu vào, không an ủi vợ mà chỉ hỏi một câu “Sao em không rửa bát?”. Đang cơn điên, mình điên tiết lớn tiếng “lúc này mà anh còn bắt tôi phải rửa bát được sao?”. Chồng mình ngẩn tò te nhìn vợ đáp “Nhưng em không rửa thì làm sao anh úp bát được”. Thế là mình bật cười và lại hòa cả làng.

Mấy chị em hay bảo với mình nhà có thể không quét, quần áo có thể không giặt, chỉ riêng chén bát là ngày nào cũng phải rửa và đó là công việc đáng ghét nhất. Mình chưa từng dám tâm sự thật với mọi người rằng khoảnh khắc hôn nhân mà mình thấy hạnh phúc nhất là lúc hai vợ chồng người rửa bát người úp. Mình cảm nhận được sự đồng điệu trong khoảng thời gian ngắn mỗi ngày đó. 

Mùa đông, khi nước máy cũng lạnh ngắt đến nỗi rửa mặt cũng lười thì chồng lại pha nước ấm để mình rửa bát. Mình trêu anh sao không rửa luôn cho vợ bớt việc nhưng anh bảo “cái anh giúp em không phải là úp bát mà là để cho em cảm giác vợ chồng mình vẫn luôn mặn nồng như ban đầu”. Tuy có hơi sến súa nhưng mình nghĩ đúng vậy thật. Nếu anh cứ cúi mặt ngoài xã hội để kiếm tiền thì chắc gì mình đã thấy hạnh phúc được như hiện tại.

Mỗi lúc chồng đi công tác thì thôi rồi, giường ngủ trống trải đã đành mà lúc rửa bát cũng hụt hẫng không kém. Mình đã quá quen với sự góp mặt của anh mỗi lúc như thế, quen cái dáng cao lớn của anh che mất ánh đèn, quen những câu chuyện mà vợ chồng nói với nhau. 


Mùa đông, khi nước máy cũng lạnh ngắt đến nỗi rửa mặt cũng lười thì chồng lại pha nước ấm để mình rửa bát (Ảnh minh họa)

Bình thường rửa một núi bát cũng thấy nhẹ nhàng xoẹt xoẹt là xong, bây giờ chỉ mỗi mấy cái bát của hai mẹ con cũng thấy nặng như núi đè. Mình càng thấy chồng nói đúng, cái anh đã giúp mình suốt 7 năm qua không phải là úp bát, mà là cảm giác chúng mình vẫn luôn yêu và bên nhau.

Chắc mình sẽ giữ bí mật với chồng là vì sao mà đã kết hôn lâu như thế, mình vẫn phát cuồng và yêu chồng. Thế các chị em ở đây thì sao, có điều gì khiến mọi người luôn hạnh phúc như mình không?

Theo Afamily.vn/Maskonline.vn

Cô gái 9X bị người yêu bỏ sau khi hiến thận

“Gần 3 năm trước, anh bị viêm cầu thận phải cắt bỏ, vì yêu anh em không nề hà hiến đi thận của mình", cô sinh viên chia sẻ.

Hiến thận cứu người yêu

Nguyễn Thị N. và Hoàng Văn H. quen nhau trong một lần anh H. gặp phải một vụ tai nạn nghiêm trọng. Khi đó N. đang là sinh viên tình nguyện trong một chiến dịch vận động hiến máu cứu người của thành đoàn Hà Nội. Chứng kiến cảnh anh H. bị thương nặng, phải truyền máu gấp, N. đã không ngần ngại hiến máu của mình để cứu anh.

Thế rồi tình yêu của hai con người lớn lên ở những miền đất khác nhau, (anh ở Thái Nguyên, còn N. ở Bắc Ninh) cũng đã được nảy nở. Anh luôn động viên, an ủi để cô thấy được hạnh phúc và vượt qua những kỳ học cam go của quãng đời sinh viên.


N., người từng hiến thận cho người yêu.

Thế nhưng cuộc đời trớ trêu, một năm sau khi N. hiến máu, anh lại bị cấp cứu vì viêm cầu thận và phải cắt bỏ. Vì yêu và tin tưởng những hứa hẹn của gia đình H. sẽ cho cưới, N. đã không ngần ngại hiến một bên thận của mình để cứu sống anh. 

“Lúc đó, em mới chỉ là một cô sinh viên còn ít tuổi, thấy người yêu bị bệnh nặng thì không suy nghĩ gì mà hiến thận. Em cũng chỉ mong người yêu mình sớm bình phục để chúng em có thể cưới và sống hạnh phúc bên nhau”, N. tâm sự

Đang mong chờ ngày hạnh phúc nhất trong đời sẽ đến, khi anh bình phục, họ sẽ làm đám cưới như lời hứa hẹn của gia đình anh. Thế nhưng ông trời thật khó chiều lòng người, ngày N. báo tin mình có bầu, gia đình anh H. bắt cô phải phá bỏ cái thai còn chưa hành hình. 

Cô chia sẻ: “Lúc anh ấy bị thiếu máu, em không ngần ngại hiến máu. Khi anh bị viêm cầu thận, em cũng đạp qua dư luận, bố mẹ để hiến thận cho anh ấy. Gia đình anh ấy quan tâm, nịnh nọt đủ kiểu. Thế mà khi em có bầu, thông báo cho họ, họ lại bắt em phá, khi em không phá, họ xua đuổi em như tà ma”. 

Giặt đồ bệnh viện, bán hàng để mưu sinh 

Căn nhà trọ cuối ngõ bỗng vang vọng tiếng cười đùa của cô con gái nhỏ. Đó là bé Thỏ, con N. Từ khi bị gia đình anh H. chối bỏ trách nhiệm đến nay, N. một mình chống chọi dư luận, cầu cứu bố mẹ đẻ để giữ lại đứa con bé bỏng của mình. 

Cô chia sẻ: “Em đau đớn lắm, Còn một năm nữa là ra trường nhưng em phải bảo lưu việc học để sinh con”. 

Từ đó, mọi thu nhập chính trong gia đình đều một tay N. lo liệu. Để có tiền sinh con, nuôi con, buổi sáng cô xin đi giặt quần áo bệnh nhân trong bệnh viện, mỗi tháng cũng kiếm được 500 nghìn đồng. Buổi chiều thì mở thêm hàng nước chè, nước vối… để kiếm thêm thu nhập. 

Cô buồn bã: "Từ lúc biết em có bầu, anh ấy và gia đình đã giấu giếm để cưới một cô vợ nhà giàu khác. Anh ấy không phụ cấp được gì cho gia đình, cho hai mẹ con em. Giờ con em không biết tương lai thế nào, mỗi ngày lại càng sụt thêm ký, em lo lắm không biết phải làm gì bây giờ...". 

Năm nay bé Thỏ đã được hơn 1 tuổi, N. nhờ bà ngoại từ quê lên trông con để ban ngày đi làm còn ban đên thì đi học lại. 

Em hy vọng học hành xong, có bằng cấp sẽ xin một công việc ổn định để lo cho con em được đàng hoàng hơn chứ không như bây giờ. Thương con còn bé không có bố mà bây giờ em không làm được gì”.

Nguồn : http://phununews.vn/doi-song/co-gai-9x-bi-nguoi-yeu-bo-sau-khi-hien-than-62878.html

Kiểm tra sự chung thủy của vợ bằng chiêu 'yêu' điên dại

Có lần vừa đi làm về, anh lôi thẳng mình vào phòng ngủ, chưa để vợ nói thêm câu nào, anh đã cởi phăng mọi thứ trên người vợ.

Chúng tôi đến với nhau và cũng xây dựng tổ ấm sau khi tình yêu kéo dài được hai năm. Anh là một người kinh doanh bên ngoài, tuy doanh nghiệp nhỏ, nhưng kinh tế khá vững vàng. Tuy luôn coi thương trường là chiến trường, vì thế mà việc ganh đua, giành giật... khi làm ăn là có, nhưng khi về với gia đình anh lại là con người có đức tính hiền lành, ăn ở có đầu cuối. Chính vì thế họ hàng nhà anh ai cũng quý.

Bố mẹ mình cũng vậy. Ngay khi gặp mặt anh, bố mẹ mình rất quý anh. Nhà chỉ có hai cô con gái, vậy mà bố mẹ chê mình không thương tiếc, không biết làm ăn, hay nhõng nhẽo... còn anh thì nào giỏi giang, nào tử tế.

Cưới nhau rồi, vợ chồng ở riêng một nhà, kinh tế có, cứ nghĩ mình được sống cuộc đời sung sướng. Không thể ngờ được mình lại phải chịu sự đau khổ đến cùng cực này. Trước đây chuyện gối chăn của chúng mình hết sức êm ấm, anh hiền lành ngay cả trên giường, thậm chí hơi khù khờ, nhưng nhờ tình yêu, mọi việc đều rất tuyệt vời.


Ảnh minh hoạ: Iwall

Mình vốn có điểm về ngoại hình, thêm nữa lại có gu ăn mặc và linh hoạt trong giao tiếp nên luôn được sếp tin tưởng giao cho nhiệm vụ đối ngoại. Trước đây, do việc giao dịch của công ty ít, nên thỉnh thoảng mình mới phải đi tiếp khách. Nhưng rồi sau mấy tháng trở lại đây, nhờ làm ăn khấm khá, nhiều đối tác nên mình thường xuyên phải tiếp khách tới khuya mới về. Cũng từ đó mọi chuyện bắt đầu.

Mình rất mệt mỏi, mỗi khi đi việc cho công ty, đã thế, không biết ai ác ý, đã thổi bùng trong anh cơn ghen ngùn ngụt, đêm về nhà đã mỏi, anh còn đòi hỏi mình suốt hơn hai tiếng. Mình rã rời, nhưng không ngờ những ngày sau, chồng vẫn không dừng lại. Thậm chí, anh tìm đọc những sách báo và làm theo.

Nhiều hôm mình đang ở công ty cũng bị anh gọi về tra hỏi. Công việc của anh có thể thoải mái thời gian, chứ bắt mình thỉnh thoảng lại xin nghỉ việc, đúng là điều khó chịu. Đã vậy, anh cũng không quan tâm tới cảm xúc của vợ, cứ thế lao vào cuộc như một con thiêu thân, như một sự thử thách lòng chung thủy của vợ.

Có lần mình vừa đi làm về, anh lôi thẳng mình vào phòng ngủ, chưa để vợ nói thêm câu nào, anh đã cởi phăng mọi thứ trên người, hít hà khắp nơi để xem có mùi lạ không, rồi cứ thế anh hành sự mặc vợ muốn gào thét, can ngăn. Lúc đó tôi thực sự sỡ hãi khi thấy chồng như một con mãnh thú.

Sau đó anh lại ôm ấp, lại xin lỗi, lại xoa dịu mình. Giờ mình buồn lắm, tôi yêu anh và chỉ nghĩ tới gia đình bé nhỏ này. Vậy mà lúc nào anh cũng muốn mình chứng minh sự chung thủy bằng cách khác lạ này. Liệu mình có thể thay đổi được chồng không? Mong mọi người hãy giúp đỡ mình.

Nguồn : Theo Ngoisao.net

Xin lỗi em, anh không yêu con gái!

Em xứng đáng yêu một người đàn ông chứ không phải với một người đồng tính như anh.Gửi em - người con gái xinh đẹp, thông minh và quyến rũ. Người mà biết bao thằng con trai thầm ao ước có được. Anh biết em đang rất đau khổ và bế tắc khi tình yêu đầu đời của mình tan vỡ.

Hằng ngày, đâu đó trên đoạn đường quen thuộc đến trường, anh vẫn vô tình bắt gặp em buông những bước chân mệt nhoài, bờ vai gầy gồng lên dưới chiếc balo con cá sấu màu xanh đựng toàn sách vở. Thi thoảng, có vài cậu sinh viên đi ngang có nhã ý được cho em đi nhờ xe nhưng đều nhận lại một cái lắc đầu hờ hững…


Xin em đừng lụy vì một người không xứng đáng với mình nữa (Ảnh minh họa)

Giá như ngày xưa ấy, em cũng lạnh lùng với anh giống như bây giờ thì vở kịch tình yêu ấy đâu có diễn ra để rồi mang lại kết cục thê thảm như vậy.

Nhìn em tiều tụy, hao gầy từng ngày, lòng anh không khỏi xót xa. Thế nhưng, anh cũng chẳng thể quay về bên em được nữa, đơn giản vì chúng ta sinh ra không phải để dành cho nhau. Anh đến với em chỉ là vở kịch để chứng tỏ bản thân trước sự khiêu khích của đám bạn mà thôi, vì cuối cùng thì anh đích thị là gay em ạ.

Một thằng gay kín đáo với vẻ đẹp trai, học giỏi, đa tài làm bao cô gái mới lớn phải “chết mê”. Anh ý thức được điều đó và luôn cố gắng không để bất cứ “bóng hồng” nào phải lỡ làng để rồi đau khổ vì anh hết.

Anh xác định sẽ thật nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Dĩ nhiên chuyện tình cảm đó của anh sẽ chỉ nảy nở với một người cùng giới tính với anh – và em thì không nằm trong nhóm đối tượng đó. Xin lỗi em thật nhiều vì anh đã giả vờ tán tỉnh và đánh cắp trái tim bé bỏng của em.

Thật sự thì anh chưa bao giờ dành tình yêu cho em cả, có chăng chỉ là tình bạn và một chút thiện cảm, lòng ngưỡng mộ mà thôi! Nói ra điều này anh thấy mình cũng khốn nạn lắm. Một lần nữa, cho phép anh được xin lỗi em nhé.

Đêm khuya rồi, anh đang nằm trên chiếc giường mà hai đứa đã từng ngồi tâm sự và trao nhau nụ hôn đầu tiên. Có lẽ nụ hôn ấy với em rất tuyệt vời nhưng với anh lại là sự miễn cưỡng và chịu đựng. Em cứ tưởng tượng ra nếu em hôn khóa môi với một đứa con gái thì cảm giác sẽ kinh khủng như thế nào. Anh thật tồi khi lấy em ra làm trò bỡn cợt.

Anh khẽ cựa mình nhìn sang bên phải – người yêu của anh đang nằm ngủ ngon lành. Cậu ấy có thân hình gầy gò, thô cứng chứ không hề đầy đặn và dịu dàng như em đâu! Nhưng anh lại yêu tha thiết cái nét đẹp nam tính đó, cả cái khuôn mặt đẹp trai quyến rũ ấy nữa. Anh biết bọn con gái các em lúc nào cũng xì xào, bĩu môi khi trông thấy những thằng gay như anh tình tứ với nhau. Biết sao được hả em khi mà chúng anh sinh ra đã mặc định phải như thế!

Lúc chia tay, em hỏi anh câu rằng: “Nếu cậu ta không xuất hiện thì anh có đối xử tệ bạc với em không?” Mặc dù không muốn làm em tổn thương thêm nhưng anh vẫn sẽ nói thẳng với em rằng: “Cậu ấy có đến hay không thì sớm muộn gì chúng ta cũng phải kết thúc, vì anh không phải là một thằng con trai bình thường, anh không có cảm giác với con gái”.

Cuộc sống hiện tại của hai đứa anh và của em là ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Một cô gái thông minh, tường tận nhiều vấn đề xã hội như em chắc cũng sẽ hiểu thấu.

Sau này ra trường, nếu vì một lý do nào đó (chẳng hạn như bị gia đình ngăn cấm) mà bọn anh không đến được với nhau thì có lẽ anh sẽ lấy vợ em ạ. Người anh yêu cũng sẽ lấy vợ như anh. Nhưng đó chỉ là cách để ngụy trang mà thôi, vì hai đứa anh yêu nhau thực sự.

Dù điều gì xảy ra đi nữa thì anh cũng không bao giờ có ý định quay về bên em. Em là mẫu con gái lý tưởng, hoàn hảo và tốt bụng. Em xứng đáng với một người con trai đích thực, giỏi giang và yêu thương mình hết mực chứ không phải với người gay như anh đây.

Cuối cùng, anh chỉ muốn khuyên em đừng lụy vì một người không xứng đáng với mình nữa. Anh quý mến em như với một cô em gái còn tình yêu đôi lứa thì có lẽ không bao giờ tiến triển được. Hãy tha thứ cho anh và mạnh mẽ lên nhé cô bé. Anh muốn thấy lại hình ảnh em của ngày hôm qua – tự tin và yêu đời khi không có anh bên cạnh.

Con gái dù có mạnh mẽ đến đâu thì vẫn là phái yếu

Em không ích kỷ! Chỉ là đã qua lâu rồi cái thời em nhìn đâu cũng thấy màu hồng, ngày mơ đến thần tượng và đêm mơ được Người Nhện giải cứu.

Một người con gái, khi yêu, sẽ rất dễ yếu lòng. Dù em có là cô gái mạnh mẽ, dù cho em đã trưởng thành và có thể vững vàng đứng được trên đôi chân của mình thì em vẫn sẽ luôn cần lắm những yêu thương…

Em cần một bờ vai vững chắc để em dựa vào, một vòng tay ấm áp để em sa ngã khi cuộc sống xô bồ khiến em mệt mỏi. Anh sẽ nhẹ ôm em vào lòng và hát lên câu hát khe khẽ. Tiếng hát không hay nhưng cho em cảm giác hạnh phúc bình yên…

Em cần một bàn tay sẽ luôn đưa ra cho em nắm lấy khi cần, siết chặt tay em cùng đi qua những con phố, chạy trốn những cơn mưa rào bất chợt mùa hạ và sưởi ấm trái tim em thoát khỏi những cơn gió rít giật từng cơn mỗi buổi chiều đông…


Đàn ông hay sợ những người con gái quá độc lập vì khi đó phái mạnh sẽ không còn cảm thấy tự tin vào bản thân và cái bản năng che chở, làm điểm tựa cho người con gái mình yêu thương nữa. Suy cho cùng, mô-típ ưa thích vẫn luôn là những cô nàng “mỏng manh dễ vỡ” chứ không phải một cô gái mạnh mẽ cá tính – một cô gái như em.Em cần một nơi chốn an toàn để quay về sau những ngày dài vật lộn với cuộc đời. Dòng chảy trôi khắc nghiệt quật ngã em lăn lóc nhưng rồi cuối cùng em vẫn đứng lên và đứng vững, vì em biết nơi đó có anh đang đợi em trở về…

Nhưng anh có hiểu, rằng em mạnh mẽ, bởi em ý thức được rõ ràng về cuộc đời mình. Em không muốn dựa dẫm quá nhiều vào đàn ông vì em hiểu không có gì là bất biến. Em chuẩn bị sẵn cho mình một tâm thế, để dù có không may rơi vào đổ vỡ cũng có thể tự mình đứng lên. Em không tin vào cái gọi là “cổ tích”…

Em không ích kỷ! Chỉ là đã qua lâu rồi cái thời em nhìn đâu cũng thấy màu hồng, ngày mơ đến thần tượng và đêm mơ được Người Nhện giải cứu. Em làm tất cả để bảo vệ sự tự tôn và chút nét kiêu kỳ cuối cùng còn sót lại của người con gái mù quáng vì yêu.

Anh à, khi yêu em, đừng để ý quá nhiều. Em không đòi hỏi anh phải yêu thương em trọn vẹn nhưng hãy trân trọng em. Nhớ, con gái, dù mạnh mẽ đến đâu, thì vẫn là phái YẾU…

Chồng vẫn gọi tên người cũ trong giấc mơ

Cưới nhau gần 7 năm nhưng tôi không cảm nhận được tình yêu trọn vẹn của chồng, nằm bên tôi anh vẫn nhớ về người cũ…

Tôi quen nhau đến nay đã được 8 năm và chính thức trở thành vợ chồng được gần 7 năm. Chúng tôi đã có với nhau hai mặt con, nhưng tôi chưa bao giờ cảm nhận được trọn vẹn tình yêu anh dành cho tôi.

7 năm sau ngày cưới, chồng vẫn nhớ đến người cũ (Ảnh minh họa)

Trước khi quen và yêu tôi, chồng đã có một mối tình kéo dài 4 năm với một người con gái kém anh 5 tuổi, hai người đã từng sống thử với nhau như vợ chồng. Cô gái này cũng đã nhiều lần về ra mắt gia đình nhà chồng tôi, nhưng vì cô ấy không học hành, không có nghề nghiệp ổn định nên bố mẹ chồng tôi cương quyết không cho hai người cưới nhau.

Không thuyết phục được gia đình, chồng tôi quyết định chia tay với người con gái kia và sau đó không lâu thì chúng tôi quen nhau, yêu nhau và đi đến hôn nhân. Anh cũng kể cho tôi về người con gái trước đây của mình, nhưng anh không nói với tôi là hai người từng sống thử nên tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng chuyện đàn ông trải qua một vài mối tình trước khi cưới vợ cũng là chuyện bình thường, đến như bản thân tôi trước khi yêu và cưới anh tôi cũng đã từng yêu một người đàn ông, nhưng vì không hợp nhau nên tôi đã chủ động chia tay nhau.

Nhưng chuyện của chồng tôi lại không đơn giản như vậy, có lẽ cô gái đó là tình đầu của anh, hai người đã từng sống thử với nhau một thời gian dài và có quá nhiều kỷ niệm với nhau nên chồng tôi chưa bao giờ quên được người con gái ấy, kể cả khi đã cưới tôi làm vợ.

Thời gian mới yêu nhau, anh thường hay dẫn tôi đến những nơi hẹn hò rất lãng mạn, sau này cưới anh rồi tôi mới biết rằng đó đều là những nơi trước kia anh và người con gái kia từng đến. Kể cả những bài hát anh vẫn nghe, cũng là những bài hát trước đây hai người từng nghe.

Nhiều đêm trong giấc mơ, nằm cạnh vợ nhưng anh vẫn gọi tên người con gái đó, thậm chí từ khi cưới nhau đến giờ, đã hai lần trong lúc ân ái với tôi anh cũng buột miệng gọi tên người tình cũ. Nhưng khi tôi nói thì anh lại cãi và bảo tôi nhiều chuyện, ghen tuông vớ vẩn với cả quá khứ của chồng.

Cách đây không lâu, trong lúc xem điện thoại của chồng tôi lại thấy có một tấm hình anh và người cũ chụp chung từ ngày xưa, tôi hỏi tại sao lại có bức ảnh này thì anh nói tìm thấy trong email nên lưu lại làm kỷ niệm chứ không có ý gì khác. Tôi thực sự cảm thấy buồn về cách đối xử của chồng mình, hóa ra bao nhiêu năm sống bên tôi, anh vẫn nhớ đến hình bóng người con gái ấy.

6 năm trôi qua, tôi không tài nào quên được tình cũ

Dù đã có vợ và sắp chào đón đứa con đầu lòng nhưng tôi không tài nào quên được em, mối tình đầu một thời của mình.

Tôi và cô ấy tình cờ gặp nhau khi tôi dự thi đại học, ngày ấy chúng tôi còn trẻ và chưa suy nghĩ được nhiều cho lắm nên tình yêu thoáng đến rồi lại dỗi hờn ra đi vỏn vẹn sau nửa năm. Sau thời gian chúng tôi xa nhau một năm thì cô ấy chủ động gọi điện và muốn quay lại với tôi.

Cũng bắt đầu từ đây chúng tôi nhận thức rõ ràng hơn về tình yêu, chúng tôi yêu nhau vô cùng và có thể cho nhau bất cứ thứ gì miễn sao nửa kia của mình cảm thấy hạnh phúc. Cô ấy đã cho tôi động lực để phấn đấu, để thực hiện ước mơ làm người đàn ông trưởng thành có thể lo lắng cho gia đình cùng với những đứa con. Thời gian hạnh phúc cứ mãi trôi những năm tiếp theo, tôi hơn cô ấy 5 tuổi nên sau khi tôi ra trường thì cô ấy mới bắt đầu học đại học.

Sau khi ra trường tôi không khó khăn lắm khi tìm việc vì từ ngày sinh viên tôi đã biết đi làm thêm để phụ tiền học cho gia đình, tôi vừa đi làm vừa động viên cô ấy cố gắng học đại học. Gia đình cô ấy rất quý tôi và gọi tôi là con rể từ ngày ấy. Nhà cô ấy cách nhà tôi khoảng 15km, nhưng cuối tuần nào tôi cũng sang nhà cô ấy thăm gia đình và phụ các công việc nhỏ cho bố mẹ cô ấy nên bố mẹ cô ấy đồng ý cho tôi ngủ lại bên nhà vào mỗi dịp cuối tuần. Nói chung tình yêu chúng tôi ngày ấy rất lãng mạn vì hai đứa biết quan tâm tới nhau, cô ấy chưa đi làm nhưng cũng biết trân trọng những gì tôi làm được. Nếu như mọi chuyện cứ tiếp diễn vậy thì chắc tôi không phải viết tâm sự lên đây làm gì.

Sóng gió bắt đầu ập đến với chúng tôi sau khi tôi quyết định rời xa thủ đô để lên tỉnh khác công tác, tìm cơ hội mới trong công việc. Trong đầu tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ tới thành công trong cuộc sống thì sau này vợ con mới đỡ khổ, chính vì thế tôi chịu khó đi xa một chút cũng không sao. Xa nhau hàng trăm cây số, nên mỗi tháng tôi chỉ xin được nghỉ 4 ngày để về thăm gia đình và người yêu. Mà thời gian đi cũng mất cũng mất nhiều, thành ra mỗi lần tôi chỉ về thăm cô ấy một chút rồi lại ra đi. Cô ấy rất buồn và có phần hơi khác trong chuyện tình cảm (đó là do tôi cảm nhận).


Ảnh minh họa: Internet.

Sau gần 4 tháng công tác tại nơi mới, tôi thấy chỉ với một tấm bằng của mình thì chưa ổn, tôi quyết xin về Hà Nội học thêm văn bằng 2 và cũng thêm thời gian ở bên chăm sóc bạn gái như trước. Tưởng rằng mọi chuỵện sẽ như trước kia nhưng không hiểu sao giữa chúng tôi lại nảy sinh những mâu thuẫn giận hờn không đáng có.

Tôi không bao giờ muốn mất cô ấy nên đã chủ động đưa cô ấy về gia đình mình để xin phép mọi người như một người lớn thực sự nhưng hình như cô ấy không vui lắm. Hai đứa lại nảy sinh cãi nhau và đỉnh điểm của sự cãi nhau đó là vài tuần sau cô ấy mới gặp tôi. Thời gian đó cô ấy cũng đã gặp và thích một người, mới đầu em giấu tôi nhưng tôi đã bắt gặp sau lần tôi ăn cơm bên nhà người yêu. Cô ấy cũng chỉ giải thích rằng thời gian vừa rồi bên tôi nặng nề quá và người kia giống như một cái phao giữa biển để cô ấy nắm vào cái phao đó... Rồi chúng tôi cứ dần dần rời xa nhau như vậy, tôi không nói gì, và em cũng vậy. Ngay cả khi bây giờ tôi đã có vợ và chuẩn bị đón đứa con đầu lòng nhưng trong tôi luôn nghĩ về em.

Vậy là đã hơn 6 năm kể từ ngày chúng tôi chia tay, khi tôi quyết định lấy vợ cả hai chúng tôi buồn lắm. Thời gian vừa rồi gia đình cô ấy xảy ra một số khung hoảng kinh tế, chúng tôi vẫn liên lạc tâm sự với nhau và dành tình cảm lo lắng như ngày xưa, tất nhiên là chỉ quan tâm tới nhau qua điện thoại chứ chúng tôi không có đủ can đảm để gặp nhau vì còn vợ tôi.

Gia đình tôi hiện tại cũng rất ổn vì cả tôi và vợ đều có công việc ổn định, có nhà riêng, tôi yêu vợ nhưng không sao quên được người yêu cũ, đôi khi tôi muốn nói với người yêu cũ rằng tôi vẫn luôn yêu cô ấy, tôi thấy mình có lỗi với vợ tôi quá! Bởi vợ tôi vẫn luôn coi tôi là người chồng lý tưởng vì trong nhà luôn đầy ắp tiếng cười và sự yêu thương từ ngày chúng tôi cưới nhau. Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên, tôi đang rất buồn vì những suy nghĩ của mình, xin cảm ơn!

Kết cục đắng chát cho kẻ bỏ vợ lấy bồ

Gã - một người đàn ông tuy có 2 vợ 3 con nhưng hiện tại vẫn phải chịu cảnh sống cô quạnh, trắng tay. Có lẽ, đây chính là quả báo mà gã đáng phải nhận cho tất cả những gì đã làm?

Cách đây đúng 22 năm gã đã cưới một người vợ hơn mình 3 tuổi. Mặc dù gia đình 2 bên phản đối nhưng gã vẫn nhất quyết cưới cô gái đó. Ừ thì vì tình yêu mà, tình yêu sao lại phân biệt gì tuổi tác chứ. Hai người đến với nhau đều tay trắng, gia đình nội ngoại cũng nghèo khó chẳng có gì cho đôi vợ chồng trẻ. Những ngày đầy mồ hôi và nước mắt đó, gã và vợ luôn động viên nhau "có công mài sắt có ngày nên kim", trời sẽ không phụ lòng người có chí. Sau 15 năm chung sống với nhau, đúng như những hy vọng lúc trước khi còn khốn khó, gã và vợ đã có một cơ ngơi khang trang, có thể nói là giàu có. Và 2 người cũng đã có chung với nhau 2 nàng công chúa xinh xắn, thông minh.

Cuộc sống đổi thay và gã đã thay lòng . Gã dần chán vợ khi vây quanh gã là biết bao những cô nàng xinh đẹp mơn mởn sẵn sàng dâng hiến. Ban đầu gã chỉ nghĩ vui chơi qua đường, coi như là thưởng cho thành quả bao năm phấn đấu vất vả. Nhưng rồi gã nhìn lại con cái toàn “vịt giời” lại bỗng sinh nỗi thèm một quý tử. Và gã nảy ra ý định lập phòng nhì, bao nuôi một cô nàng trẻ đẹp để nàng sinh cho gã một thằng cu. Niềm vui vỡ òa khi cô bồ mà gã yêu nhất đã mang thai một đứa con trai. Gã gấp rút mua nhà, chuẩn bị mọi thứ đưa cô nàng lên hàng “vợ hai”. Nhưng cô nàng lại muốn làm “vợ duy nhất”, không muốn phải quỵ lụy bà vợ cả già xấu của gã.

Gã say mê cô nàng như điếu đổ, vì cô nàng không chỉ xinh đẹp lại khéo léo, quyến rũ vô cùng. Thêm vào đó, cô nàng lại đang mang thai đứa con quý tử nối dõi tông đường của gã. Hơn nữa, nhìn người vợ ở nhà vốn đã già hơn tuổi gã rồi giờ sau nhiều năm vất vả, sinh con lại càng xấu xí và cằn cỗi đi, sao xứng làm vợ cả của người đàn ông thành đạt như gã được nữa. Mấy năm nay, vợ gã biết thừa gã chơi bời hoa lá ở ngoài nhưng vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua, vì thiết nghĩ đàn ông có tiền ra ngoài thật khó mà giữ mình được. Nhưng bây giờ, gã về đòi bỏ vợ lấy bồ, bồ lại đang mang thai thằng cu nữa rồi thì thật sự quá sức chịu đựng.


Liệu chăng đây chính là quả báo mà gã đáng phải nhận cho tất cả những gì mình đã làm? (Ảnh minh họa).

Nghĩ đến những ngày tháng sát cánh bên nhau, cùng san sẻ khó khăn, vất vả và cả những lời động viên, hứa hẹn của gã mà vợ gã uất ức, đau khổ tưởng chết đi được. Vợ gã cũng đã tự tử nhưng không thành mà thôi.Cuối cùng, có ai giữ được người muốn dứt áo ra đi . Gã đã thành công ly hôn với vợ. Gã cũng thấy có lỗi và áy náy nhưng rồi gã tự nhủ, gã sẽ chu cấp đầy đủ, xông xênh cho vợ con để bù đắp, như thế âu cũng là thỏa đáng rồi.

Cuộc sống của gã với người vợ mới vô cùng viên mãn và yên ấm. Kinh tế dư dả, vợ đẹp , con trai kháu khỉnh, gã còn mong gì hơn thế nữa. Nhưng có điều, vợ mới của gã không vừa mắt với vợ cũ cho lắm. Chính vì thế, gã cũng hạn chế gặp mặt vợ cũ và 2 con gái riêng. Việc gã hứa hẹn sẽ lo cho các con gái đầy đủ cũng không thực hiện được vì gã không đành lòng làm vợ mới phiền lòng.

Giá kể đời gã cứ như thế thì tuyệt vời không có gì phải phàn nàn. Có chăng chỉ là chút áy náy với vợ cũ mà thôi. Nhưng cuộc đời ai dự đoán được trước những biến cố xảy đến. Kinh tế khó khăn là tình trạng chung, công ty của gã cũng lao đao.Vợ gã đang tiêu xài thoải mái, sung sướng giàu sang quen thói, bỗng chốc phải tiết kiệm, tiêu gì cũng tính toán thì ấm ức lắm. Cô ta biết kinh tế khó khăn, nhưng chẳng phải có rất nhiều người vẫn giàu có đấy sao, có phải ai cũng rơi vào khổ sở như gã đâu. Điều đó cho thấy gã bất tài, chẳng có khả năng chèo chống. Và đến khi công ty của gã chính thức giải thể thì mâu thuẫn gia đình gã cũng lên đến đỉnh điểm. Những trận cãi vã, những lời dè bỉu, khinh thường của vợ dành cho gã khiến gã chán nản và bi phẫn cùng cực.

Và cuộc hôn nhân của gã cũng kết thúc khi vợ gã - gái một con trông mòn con mắt đã tìm được nơi nương tựa vững chắc hơn. Cay đắng hơn nữa, gã chính là người phải rời khỏi căn nhà 2 người đang ở, mà gia sản có còn lại gì đâu ngoài căn nhà đó. Bởi, căn nhà được mua và đã làm giấy cho con trai gã, giờ vợ gã nhận trách nhiệm nuôi con thì gã cũng chẳng còn lí nào để ở lại được.

Vậy là gã tay trắng ra khỏi nhà, đi rải đơn khắp nơi để xin một công việc lương thấp, rồi một mình thuê tạm căn nhà trọ nhỏ bé. Vợ gã "một đi không trở lại", con trai còn bé nên đều nghe lời mẹ, gã có muốn thăm nom cũng khó. Mà giờ gã đến thân mình còn chưa lo chu đáo thì lấy gì mà đòi thăm nuôi con. Vợ cũ đầu tiên thì thực lòng mấy năm nay gã đã coi như không có nữa rồi, họ cũng chẳng làm phiền gã. Giờ rơi vào tình cảnh này gã cũng chẳng có mặt mũi nào quay về tìm họ. Vậy là người đàn ông tuy có 2 vợ 3 con như gã nhưng vẫn phải chịu cảnh sống cô quạnh, trắng tay. Có lẽ, đây chính là quả báo mà gã đáng phải nhận cho tất cả những gì đã làm?

Nguồn : Theo Tầm Xuân / MASK Online

Đau khổ vì tôi ngoại tình mà vợ vẫn vui

Vợ chẳng để ý đến những cảm xúc của tôi. Chúng tôi như thể hai thế giới xa lạ. Ngay cả khi tôi “say nắng” cô đồng nghiệp, vợ cũng chẳng hay biết.

Tôi năm nay 35 tuổi, lấy vợ được 5 năm, vợ kém tôi 3 tuổi. Chúng tôi đã có một cậu con trai đáng yêu. Cuộc sống vật chất tạm ổn, bình yên nhưng chưa bao giờ vợ chồng tôi tìm được sự hòa hợp thực sự trong mọi chuyện. Ngày trước khi mới yêu nhau, cả hai đều không quá coi trọng điều này nhưng rồi thời gian chung sống, nó đã nảy sinh và tạo ra hố sâu ngăn cách khó san lấp.

Tôi là người đa cảm, sống nội tâm và luôn coi trọng sự lãng mạn, tươi mới trong cuộc sống, cũng như chuyện chăn gối. Ngược lại, vợ lại là người thực tế. Hết lòng vì chồng con nhưng sự khô khan, nhạt nhẽo của cô ấy khiến tôi phát chán. Vợ chẳng bao giờ để ý đến những cảm xúc của tôi. Chúng tôi như thể hai thế giới xa lạ dù sống chung một mái nhà.

Thế rồi tôi quen Lan khi cô ấy về công ty tôi làm việc. Lan từng lập gia đình cách đây 6 năm nhưng hai người đã chia tay bởi những mâu thuẫn không thể hàn gắn.

Dù đã trải qua một lần đò nhưng Lan vẫn giữ được nhan sắc tươi trẻ mặn mà. Do làm việc cùng một bộ phận nên tôi và Lan có nhiều điều kiện tiếp xúc, nói chuyện.

Chúng tôi nói chuyện vui vẻ và rất hợp. Lan là người hiểu biết, tâm lý và nhẹ nhàng. Tôi và Lan thường xuyên nói chuyện trong giờ làm việc bằng hình thức chat riêng. Ban đầu là những câu chuyện không đầu không cuối, rồi chuyện gia đình giúp tôi và cô ấy hiểu nhau, thân thiết hơn. Ánh mắt và cách nói chuyện của Lan khiến tôi tin rằng cô ấy đã giành sự cảm mến cho tôi.


Tôi nhận ra mình đang “say nắng” cô đồng nghiệp. Ảnh minh họa.

Tiếp xúc, nói chuyện nhiều với người phụ nữ này, tôi luôn cảm thấy hào hứng, phấn khích và Lan cũng vậy. Và rồi khi nhận ra mình đang “say nắng” cô đồng nghiệp cũng là lúc tôi sực nhớ ra mình đã có gia đình. Tôi không muốn làm điều gì có lỗi với vợ con. Nghĩ vậy, tôi quyết định ngừng chat và cố ý tránh mặt Lan ở cơ quan. Thế nhưng tôi chỉ làm được điều đó trong 1 tuần bởi tôi nhận ra rằng mình và cô vợ hiện tại sẽ chẳng bao giờ tìm được sự hiểu nhau như tôi và cô đồng nghiệp.

Khao khát muốn được chia sẻ từ người biết lắng nghe và hiểu mình thôi thúc tôi bắt chuyện trở lại với Lan. Vẫn với cách nói chuyện nhẹ nhàng, sự đồng cảm, tâm tình, cô ấy khiến tôi vui hơn mỗi ngày khi đến cơ quan. Khi những giao tiếp qua mạng không còn thỏa mãn, tôi và Lan bắt đầu hẹn hò bí mật mỗi buổi trưa tại những quán cafe kín đáo kế bên cơ quan.

Đã nửa năm qua, tôi sống cùng một nhà với vợ mà tâm hồn lại nghĩ về người đàn bà khác. Cô ấy thực sự làm sống dậy những cảm xúc yêu đương mà rất lâu rồi tôi và vợ chẳng thể có được.

Tôi từng nghĩ đến viễn cảnh sẽ đề nghị vợ ly hôn để được sống đúng với con người mình nhưng rồi lại chẳng thể. Trách nhiệm với gia đình của một người chồng, người cha đã ngăn tôi lại. Hay chính xác hơn là tôi không tìm ra lý do nào để nói với vợ về việc chia tay bởi cô ấy chẳng làm gì khiến tôi phật ý cả. Cô ấy có lẽ vẫn chẳng nhận ra những thay đổi của chồng, rằng tôi đang hẹn hò với nữ đồng nghiệp. Tôi đang rất khổ tâm, giằng xé. Không biết tôi sẽ còn chịu đựng được hai trạng thái cảm xúc trái ngược này đến bao giờ nữa.

Nguồn : http://phunutoday.vn/chia-se/dau-kho-vi-toi-ngoai-tinh-ma-kho-van-vui-59543.html

Anh, em, chúng ta ai rồi cũng sẽ khác

Tình yêu chẳng ai nói trước được điều gì. Yêu thương, hờn ghen, giận dỗi rồi chia tay, hai con người rẽ sang hai ngã đường khác nhau, cũng không một lần ngoảnh lại phía sau để nhìn thấy phía sau lưng của người ngược chiều đã từng một thời bước chung lối…anh, em hai chúng ta, ai rồi cũng sẽ khác!

Hormone hứa hẹn trong tình yêu

Tình yêu mà! Khi yêu tâm hồn ta bỗng dưng lãng mạn, bay bổng, thích nghe thích nói những lời đường mật với nửa kia. Rồi mình hứa hẹn, thề nguyền sẽ nắm chặt tay nhau đến phía cuối con đường. Nếu ai đó nói rằng khi yêu người ta sẽ tự sản sinh thêm một thứ hormone gọi là hormone hứa hẹn có quá không anh nhỉ? Mà có khi cũng đúng ấy chứ nhỉ, bởi chỉ có khi yêu người ta mới hứa hẹn với nhau về tương lai, về “sau này” chứ có bao giờ khi chia tay ai đó hứa sẽ quay về đâu nhỉ?

Bởi khi chia tay ai đó rồi cũng sẽ có cuộc sống riêng của mình, không còn quan tân nhau, nhớ nhung nhau như cái thuở còn yêu. Anh, em, hai chúng ta…ai rồi cũng sẽ khác!


Hẹn hò chung lối

Chia tay, anh bước đường anh, em bước đường em

Những ngày mình còn bên nhau, kề sát mái đầu, cùng nhau bước qua những con phố dài mỗi khi thành phố lên đen, góc công viên, ghế đá Bờ Hồ đều in dấu chân đôi ta. Nhưng rồi khia chia tay, anh quay đường anh, em bước lối em chẳng có gì là vướng bận, chỉ một câu buông…thế là chấm hết một cuộc tình.

Ừ thì có nhiều kỷ niệm đấy, yêu nhau tha thiết thật đấy, hứa hẹn thật nhiều, những dự định về tương lai cũng thật nhiều, về ngôi nhà hạnh phúc đầy ắp tiếng cười trẻ thơ quây quần bên mâm cơm nóng hổi, ủ ấm nhau khi mùa đông tràn về….nhiều thật nhiều những dự định về tương lai giờ bỗng trở nên xa xăm quá…


Chia tay rồi còn là gì của nhau nữa đâu anh

Anh, em, chúng ta ai rồi cũng sẽ khác

Khi chẳng còn là gì của nhau nữa anh sẽ bước đường anh, và em cũng sẽ tìm cho mình một con đường mới phía trước đi tìm cho mình một bờ vai vững trãi cho em có thể dựa vào vô điều kiện để mọi ưu tư buồn phiền tan biến hết như trước kia ai đó đã từng là của em.

Chia tay rồi anh sẽ có những mối bận tâm mới mà không có tên em ở đó. Anh sẽ lại thoải mái đi chơi cùng đám bạn mà không bị em cằn nhằn, sẽ thoải mái đi hẹn hò cà phê, xem phim với những cô gái trẻ mà em chưa bao giờ biết đến.

Em cũng sẽ tự tập cho mình có cuộc sống thật ổn khi không có anh. Tự mặc áo ấm, quàng khăn mà chẳng cần ai nhắc nhở và cũng chẳng lo bị cằn nhằn khi ngủ nướng dậy muộn không kịp ăn sáng để bụng đói đi làm hay vì thức khuya xem phim Hàn khóc sưng mắt lên như gấu trúc.



Anh và em rồi sẽ lướt qua nhau như hai người xa lạ

Em cũng sẽ thôi không than vãn với những bộn bề cuộc sống, công việc hàng ngày khiến em cảm thấy chán chường ngao ngán. Lâu dần em cũng chẳng lang thang ở những nơi mà hai ta cùng đến và có những kỷ niệm vui buồn ở đó. Em tự giúp mình đẹp hơn khỏe khoắn hơn bằng cách tham gia các lớp tập Gim, bơi lội…và hình bóng của anh, gương mặt của anh, nụ cười anh cũng dần không còn xuất hiện trong giấc mơ của em, ít nghĩ về anh hơn, mỉm cười nhiều hơn trước…

Anh lại yêu, lại hứa hẹn, lại cùng một người cười vui trong hạnh phúc nhưng đó sẽ chẳng phải là em. Em cũng sẽ tìm thấy một bờ vai vững chắc, một bàn tay ấm áp sưởi ấm em bằng những cái ôm thật chặt khi gió mùa về…Trong những dự định tương lai của em sẽ chẳng có anh và em cũng chẳng có tên trong những hứa hẹn tương lai của anh….và thế là anh, em, hai chúng ta ai rồi cũng sẽ khác phải không anh, người yêu từ quá khứ!

Hà Nội, ngày gió mùa về trên phố!

Nguồn : http://thegioiphunu.net/tam-su/anh-em-chung-ta-ai-roi-cung-se-khac.html

Chuyên mục văn hoá giải trí của VnExpress

.

© 2017 www.blogthuthuatwin10.com

Tầng 5, Tòa nhà FPT Cầu Giấy, phố Duy Tân, Phường Dịch Vọng Hậu, Quận Cầu Giấy, Hà Nội
Email: nguyenanhtuan2401@gmail.com
Điện thoại: 0908 562 750 ext 4548; Liên hệ quảng cáo: 4567.