Khi tôi định quay đi, cậu ta đã nắm chặt tay tôi kéo lại… và cả hai đã bị “mất kiểm soát”.Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta mắc phải sai lầm. Có những sai lầm, chúng ta có thể sửa sai được… nhưng có những sai lầm sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai để ta làm lại, nó sẽ ám ảnh ta suốt cả cuộc đời.
Và những điều sâu kín ấy, ta không dám tâm sự, chia sẻ cùng ai… dù là những người thân thiết nhất. Vì biết đâu, khi chia sẻ những điều đó sẽ làm những người mình yêu thương bị tổn thương sâu hơn. Vì thế nên đã không có ít bạn trẻ đã thú nhận những “bí mật động trời” của mình, không chỉ để tìm sự chia sẻ, cảm thông… mà để họ tìm cho mình cảm giác nhẹ nhàng, bình yên sau những ngày tháng nặng lòng ôm mang nỗi buồn đó!
Cũng nhờ “mất kiểm soát”
Cũng nhờ “mất kiểm soát”
Tôi bước chân vào cánh cửa đại học với bao niềm hứng khởi, mong chờ những điều tốt đẹp sẽ đến với mình tại môi trường hoàn toàn xa lạ, đó là kí túc xá của trường học.
Tôi mong sẽ được xếp cùng phòng với một cô bạn hiền lành, dễ tính và biết điều, có thế mới có thể sống chung hòa thuận trong 4 năm học tại đây.
Nhưng thật thất vọng, ngày tôi nhận phòng, lại là cùng một cậu bạn trai trông khá ăn chơi. Nhìn bề ngoài thôi đã thấy không ưa bởi vẻ công tử, đào hoa toát ra từ cậu ta. Con trai gì mà đầu tóc bóng lộn, quần áo thì sặc sỡ, được mỗi cái cũng gọn gàng, sạch sẽ.
Mỗi người một tính, làm sao bắt người khác theo ý mình được, nghĩ vậy, tôi cũng vui vẻ bắt chuyện với cậu ta. Ai dè cậu ta lại tỏ ra kiêu căng, tôi hỏi gì thì trả lời cộc lốc, cũng chẳng có thiện cảm gì. Nghĩ đã thấy bực mình!
Tối nào cậu ta cũng về muộn, rồi lại lục đục mãi mới xong, chẳng để yên cho tôi ngủ. Đã nhiều lần góp ý thẳng thắn về chuyện này, song cậu ta chẳng mảy man quan tâm, vẫn chứng nào tật ấy, thậm chí dạo này về còn trong tình trạng say mềm, về tới phòng mùi rượu sặc sụa.
Một hôm, lúc đó là khoảng 11 giờ đêm, cậu ta về tới phòng, người toàn mùi rượu, đi còn không vững, loạng choạng, thấy vậy tôi vội chạy ra đỡ cậu ta vào giường.
Cũng nhờ lần say đó đã kéo tôi và anh lại với nhau
Vừa định đứng dậy quay về giường mình, cậu ta nắm chặt tay tôi kéo lại, sức công tử ấy trông vậy mà cũng khỏe lắm.
- Nói chuyện với tôi đi!- cậu ta nói
Tôi giật mình, từ trước tới nay có bao giờ cậu ta mở lời trước đâu, có chút tò mò vì sự kỳ lạ này, tôi nán lại hỏi:
- Có chuyện gì không?
- Nói chuyện với tôi một lát. - Cậu ta nhìn tôi với ánh mắt vô cùng đáng thương
- Được rồi, có chuyện gì nói tôi nghe.
Sau lúc đó, cậu ta kể hết nỗi lòng, tâm sự giấu kín của mình ra với tôi. Thì ra đằng sau vẻ ngoài bảnh bao, kiêu căng ấy là một trái tim đang bị tổn thương về tình cảm, gia đình cậu có chuyện, bố mẹ suốt ngày cãi vã, thậm chí còn động chân động tay.
Dạo gần đây, cậu ấy tìm tới rượu, vì chuyện học của cậu mà bố mẹ cũng bất đồng quan điểm. Cậu luôn trách cứ bản thân, cảm thấy mình là nguyên nhân của tất cả sự việc này.
Tôi không cầm được nước mắt, thì ra cậu ta chỉ lấy vỏ bọc hào nhoáng của mình để che đi vết rạn nứt bên trong. Đến giờ tôi đã hiểu và không còn ghét cậu ta, mà ngược lại, tôi lại động lòng trắc ẩn trước những tâm sự đó.
Trải lòng mình quả không dễ, cậu ta vừa khóc vừa tựa đầu vào vai tôi, rồi từ lúc nào câu chuyện đã mờ dần, cậu ta và tôi trong lúc mất kiểm soát đã làm “chuyện ấy”.
Đến giờ tôi và cậu ta đang công khai yêu nhau. Nghĩ lại cũng nhờ lần say đó đã kéo tôi lại với người mà tưởng chừng tôi sẽ chẳng bao giờ ngó tới. Vậy mà…
“Chuyện ấy” không chỉ là diễn
Tôi xuất thân trong một gia đình làm nghệ thuật, cha mẹ đều là diễn viên, vậy nên từ nhỏ tôi đã được truyền lửa nghệ thuật từ họ. Đến giờ tôi cũng theo cha mẹ, trở thành một diễn viên nhiệt huyết, cống hiến hết mình cho từng vai diễn.
Với mỗi nhân vật tôi đảm vai, tôi đều dùng cảm xúc thật của mình để thể hiện đúng tính cách của nhân vật đó. Với tôi, diễn không chỉ là cái nghề, mà còn là đời sống thực, cảm xúc thực.
Hiện tại tôi đang tham gia diễn viên nữ chính trong một bộ phim tình cảm lãng mạn và thật trùng hợp, nam diễn viên chính lần này chính là người mà tôi đã thầm thương trộm nhớ trong suốt 3 năm học đại học.
Trong phim có một phân cảnh nam diễn viên cùng nữ diễn viên chính sau khi cãi lộn, họ đã giải thích và làm lành với nhau. Những khung cảnh lãng mạn sau đó diễn ra, và rồi họ đã có một đêm “khó quên” với nhau.
Để chuẩn bị cho cảnh diễn nhạy cảm mà vẫn nghệ thuật ấy, tôi đã rất hồi hộp nhưng cũng thầm vui trong lòng bởi tôi được sát gần với người đàn ông mà tôi thương.
Khi diễn, tôi thực sự nhập tâm, không chỉ là diễn bởi lòng tôi cũng muốn thử một lần… với anh.
comment 0 nhận xét