Chồng tôi là con trai duy nhất trong gia đình, chúng tôi cưới nhau đã được hai năm nhưng đến nay vẫn chưa có con.
Yêu nhau được gần 6 năm, trải qua bao trở ngại về gia đình, công việc, địa lý thì chúng tôi cưới nhau. Những tưởng đó là kết thúc đẹp của một tình yêu, nhưng với tôi đó mới chỉ là sự khởi đầu của một chuỗi những ngày thật nặng nề. Tôi gần như bị stress nặng, từng không muốn bước chân về nhà chồng, từng muốn tránh gặp mặt tất cả những anh em họ hàng, nhưng vì thương anh nên tôi lại không thể.
Có thể bạn quan tâm : Bí quyết để sinh được con trai hay con gái theo ý muốn
Chồng tôi là con trai duy nhất trong gia đình, mà chúng tôi cưới nhau đã được hai năm nhưng đến nay vẫn chưa có con nên tôi cảm thấy gánh nặng về con cái đang dần đè lên vai. Mọi người hoàn toàn không hiểu hay vì lý do nào đó, hễ cuối tuần vợ chồng tôi về nhà, đi đâu, gặp ai là lại một câu quen thuộc: “Đã có gì chưa?” hay “Sao mà lâu thế?”.
Vì sức khỏe của hai đứa hoàn toàn bình thường, không có biểu hiện gì khả nghi nên ban đầu theo chủ quan chúng tôi những tưởng có thể kiểm soát và lên kế hoạch chuyện sinh con cái. Nhưng thời gian cứ thế qua đi, cộng với những áp lực vô hình từ gia đình, những người xung quanh, vợ chồng tôi đã quyết tâm bố trí thời gian đi khám xem sao. Nghe bác sĩ đọc kết quả, chồng tôi bình thường, còn vấn đề lại do tôi, khi đó tôi không còn nghĩ được chuyện gì, làm bất cứ việc gì hay phải giải quyết ra sao bởi tôi bị choáng thực sự.
Ảnh minh họa: Internet.
Từ khi biết kết quả đến nay đã gần nửa năm, hễ ai mách chỗ nào có thuốc nam chữa bệnh là tôi lao đến, cả đông cả tây y tôi đều sử dụng cả. Bạn bè, đồng nghiệp cũng động viên rằng phải chữa lâu dài. Ừ thì tôi cũng biết thế, nhưng là đàn bà con gái ai mà không nghĩ chuyện này chuyện kia.
Hàng ngày đi làm, tranh thủ thời gian rảnh, tôi vào các trang mạng để tìm hiểu thêm về bệnh lý của mình và cách khắc phục như thế nào, nhưng vô tình đọc được bài “Cưới vợ cho chồng” đã làm tôi xúc động, đồng cảm cho nhân vật chính ấy. Suy nghĩ lan man, đặt ra mọi trường hợp cho tương lai, đầu óc tôi như muốn nổ tung khi nghĩ đến mọi việc, không biết tương lai của tôi sẽ ra sao đây khi mà tôi không có khả năng sinh cho chồng những thiên thần nhỏ? Tôi sẽ giống như nhân vật chính trong câu chuyện trên không?
Ý nghĩ về niềm hạnh phúc của chồng khi có được những đứa bé đáng yêu cứ hiện hữu mãi trong đầu tôi. Nếu điều đó xảy ra thật, liệu tôi có can đảm bước tiếp, liệu tôi có đủ tự tin để lấy vợ cho chồng mình?
Theo Ngoisao.net
comment 0 nhận xét