Hiển thị các bài đăng có nhãn Đời sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đời sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Cô giáo dạy tiểu học bị tố “lên giường” với phụ huynh

Mới đây mạng xã hội weibo Trung Quốc xôn xao bởi những hình ảnh được cho là của một giáo viên dạy tiểu học bị phụ huynh tung nhiều ảnh nóng nhạy cảm lên mạng.



Cô Lu Jialu 27 tuổi là giáo viên dạy trường tiểu học Kiến An Thiểm Tây mấy ngày qua liên tục bị phát tán những ảnh nhạy cảm được cho là của cô. Người đăng những bức ảnh này kèm theo nhửng lời trích dẫn “Tôi nhìn thấy chồng mình đón cô giáo của con tôi tại một điểm dừng xe buýt. Rồi anh chạy thẳng vào một khách sạn gần đấy”


Vợ chồng tôi cưới nhau được 10 năm này và đã có với nhau một cậu con trai 8 tuổi. Hồi còn yêu nhau tôi cũng biết anh là một người đa tình và cũng hay có tính lăng nhăng. Khi chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới tôi đã phát hiện ra anh vẫn còn qua lại với người yêu cũ. Ngoài những tin nhắn mùi mẫn, ướt át đầy thương yêu họ còn hay gặp gỡ, quan hệ với nhau ở khách sạn.

Tôi đã định nói lời chia tay anh nhưng khi đó anh đã cầu xin tôi tha thứ. Anh nói rất yêu tôi, còn chuyện đi lại với người cũ chỉ là không kìm được lòng mình, anh cũng không cố ý. Do còn yêu anh rất nhiều hơn nữa tôi cũng nghĩ do chưa có gia đình nên anh vậy thôi. Còn một khi đã có gia đình vào rồi thì anh sẽ chỉn chu và sống có tránh nhiệm với vợ con. Chính vì vậy mà tôi vẫn quyết định cưới anh mà bỏ ngoài tai những lời can ngăn, khuyên nhủ từ gia đình, bạn bè.


Sau thời gian cưới xin, khi tôi có bầu tôi vẫn nghe mọi người nói rằng anh còn qua lại với người yêu cũ. Thậm chí có người còn nói đến tai tôi anh còn qua lại với một vài cô gái khác. Nhưng do không bắt được tận tay nên tôi cũng không dám khẳng định. Tôi đem chuyện này hỏi trực tiếp anh thì anh chối bay, chối biến. Anh còn cho rằng tôi không tin tưởng anh, rằng người nào đó đã cố ý đặt điều để chia rẽ vợ chồng tôi. Do không có chứng cứ nên tôi không thể làm gì hơn.

Gần đây tôi thấy sức học của cậu con trai tôi giảm sút nên có mời cho cháu một cô sinh viên đang học đại học sư phạm về làm giáo gia sư cho cháu. Ấy vậy mà mới làm việc được 2 – 3 tháng tôi đã thấy cô ấy có những biểu hiện lạ, nhất là hay đánh mắt đong đưa tình tứ với chồng mình. Anh cũng cảm thấy bối rối khi có sự hiện diện của cô gia sư này.


Một vài lần đi làm về tôi còn nghe được mấy bà hàng xóm rỉ tai, xì xào rằng chồng tôi có quan hệ mờ ám với cô giáo của con trai. Tôi không tin nhưng cũng không dám khẳng định rằng chồng hoàn toàn trong sạch.

Một hôm khi giờ học thêm của con trai vừa tan, tôi thấy chồng mình lấy xe phóng đi với vẻ gấp gáp. Linh tính mách bảo tôi có chuyện gì đó nên tôi đã bí mật lấy xe đi theo. Tôi nhìn thấy chồng mình đón cô giáo của con tôi tại một điểm dừng xe buýt rồi anh chạy thẳng vào một khách sạn gần đấy. Tôi liền báo theo và khi họ nhận phòng rồi bước vào chung thì tôi đã đến gọi toáng lên kèm theo đập cửa yêu cầu mở ra.


Không tự mình phá cửa xông vào tôi đã yêu cầu lễ tân mở cửa. Khi bước vào thì chỉ thấy mỗi cái áo sơ mi của chồng tôi và cô giáo còn ở đó. Còn chồng tôi thì đã tuồn ra cửa sau chạy mất mà quên mất một điều rằng ở dưới bảo vệ vẫn còn giữ xe của anh.

Tra khảo cô giáo tôi biết được họ đã qua lại với nhau một thời gian và đã có vài lần vui vẻ tại nhà nghỉ. Cô ấy cho tôi biết do gia đình ở quê chu cấp tiền không đủ chi tiêu, trong khi chi phí trọ học ở thành phố ngày một tăng giá, thỉnh thoảng thi hết môn lại phải đến thăm thầy, rồi quà cáp nữa công việc gia sư làm thêm cũng không thể bù đắp hết. Nên khi chồng tôi gợi ý muốn quan hệ, bù lại cô ấy sẽ có thêm tiền để trang trải cuộc sống, cô ấy đã nhận lời. Cuối cùng cô ta xin tôi tha thứ. Vì thương gia đình cô ấy hoàn cảnh nên tôi đã bỏ qua cho cô ta mà không làm lớn chuyện. Hơn nữa cũng vì xấu chàng thì hổ ai nên tôi cũng ngậm ngủi cho qua.


Nhưng kể từ hôm đó mỗi khi nhìn thấy chồng mình, nghĩ về anh ấy mà tôi lại cảm thấy kinh tởm. Không thể gần gũi anh thêm một lần nào nữa. Tôi quyết định sống ly thân, rồi như thế tôi vẫn cảm thấy ngột ngạt, khó chịu khi cả hai vợ chồng vẫn cùng sống trong một ngôi nhà. Hình ảnh anh dắt tay tình nhân vào nhà nghỉ nó như thước phim quay chậm xuất hiện trong đầu tôi mãi.

Giờ đây tôi không biết phải làm thế nào, sống giả tạo trong cái vỏ ốc hạnh phúc gia đình để cho con cái có cha, có mẹ hay là giải thoát, ly hôn để đi tìm cho mình một hạnh phúc mới. Ai có thể cho tôi một lời khuyên để tôi vượt qua sự bế tắc này.

Những chia sẽ của người phụ nữ có nickname là Liu được cộng đồng mạng truyền tay nhau mạnh mẽ. Những hình ảnh nhạy cảm của cô giáo xinh đẹp thành chủ đề bàn tán nóng nhất tại tuần qua trên trang mạng xã hội lớn nhất nước này.

Một số hình ảnh của cô giáo Lu Jialu:











Cho thuê dép 5.000 đồng/đôi, kiếm tiền triệu mỗi ngày

Mỗi ngày, có đến hàng trăm du khách đến với Thác Bạc (Vĩnh Phúc). Nhờ vậy mà dịch vụ cho thuê dép với giá 5.000 đồng/đôi giúp người kinh doanh tại đây kiếm tiền triệu.
Những ngày này, các khu du lịch trong đó có Thác Bạc (Tam Đảo, Vĩnh Phúc) lúc nào cũng đông nghịt khách tham quan. Chính điều này giúp các chủ quán cho thuê dép đi xuống Thác Bạc kiếm bộn mỗi ngày. Vào đợt đỉnh điểm hay vào mùa du lịch, du khách đến với thác Bạc, Tam Đảo lên đến hàng nghìn người.
Từ cổng chào thác xuống đến Thác Bạc mất khoảng 15 phút. Tuy nhiên, do đường từ cổng chào của con thác được làm thành từng bậc đá, đường rất dốc, ngoằn ngèo, đá trơn, khá nguy hiểm. Vì vậy, trên đoạn dốc xuống thác, gần như nhà nào cũng cho du khách thuê dép lê xuống thác vui chơi. Dịch vụ cho thuê dép hình thành từ mấy năm nay. Du khách có thể gửi giầy, dép lại và thuê dép lê để dễ dàng hơn trong việc xuống thác.
Có trên 20 chủ nhà cho thuê dép lê. Giá thuê mỗi đôi dép từ 1.000 đồng đến 5.000 đồng. Nếu du khách thuê nhiều, chủ hàng có thể xem xét giảm giá. Ở mỗi hàng đều có người đứng chào mời khách thuê dép.
Sở dĩ có mức giá khác nhau là do độ xa, gần từ chỗ thuê đến thác. 5 nhà trên cổng chào cho thuê giá 4.000 - 5.000 đồng/đôi/lần. Các hàng ở giữa cho thuê từ 2.000 đến 3.000 đồng/đôi. Còn những hàng ngay dưới thác cho thuê chỉ 1.000 đồng/đôi. Hôm nào khách đông thì tăng lên 2.000 đồng/đôi.
Giá thuê mỗi đôi dép tại khu du lịch Thác Bạc dao động 1.000 đến 5.000 đồng. Ảnh: Quốc Huy.
Anh Nguyễn Trung, chủ một nhà hàng trên đoạn đường xuống thác cho biết, mỗi ngày, một nhà có thể cho thuê đến hơn 300 đôi dép. Đợt đỉnh điểm vào kỳ nghĩ lễ gần 400 đôi. Giá cả tùy vào mỗi chủ hàng cho thuê. Nhà cho thuê 1.000 đồng/đôi dép, có nhà lại cho thuê 2.000 đồng/đôi, cũng có nhà trên cổng chào cho thuê tới 5.000 đồng/đôi. Số tiền thu về dao động vài trăm nghìn đến cả triệu đồng. Trong khi đó, chi phí bỏ ra không nhiều vì đầu tư loại dép này không tốn kém, mà lại bền, sử dụng được nhiều lần.
Bên cạnh tiền thu từ dịch vụ cho thuê dép, các khoản kiếm được từ phục vụ ăn uống với các món đặc sản Tam Đảo như cơm lam, cơm gà, gà ta, gà rừng... cũng lên tới bạc triệu mỗi ngày.
Anh Lê Quang, tài xế xe điện trước cổng Thác Bạc cho rằng, dịch vụ thuê dép ở đây rất hay và tiện lợi, vì tránh được nguy hiểm cho khách khi đi giày cao gót, giúp khách không phải mang thêm đồ đạc lỉnh kỉnh khi đi du lịch.
Theo Quốc Huy

Đi đón em thi đại học, chị bị xe tải cán chết

Chiều 5/7, thông tin từ Công an quận Ngũ Hành Sơn (TP.Đà Nẵng) cho biết, đã xác định danh tính nạn nhân tử vong trong vụ tai nạn giao thông sáng cùng ngày là người nhà thí sinh dự thi đại học tại hội đồng thi trường ĐH Kinh tế-ĐH Đà Nẵng.
Trước đó, khoảng 8h45 sáng 5/7, chị Nguyễn Thị Giang (23 tuổi, trú huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình) điều khiển xe máy BKS 43K6 – 8475 băng qua đường Ngũ Hành Sơn (TP.Đà Nẵng) về phía cổng trường ĐH Kinh tế để đón em ruột là thí sinh dự thi tại hội đồng thi này.
Bất ngờ, xe chị Giang va chạm với xe máy BKS 43D1 – 350.10 do anh Nguyễn Văn Tú (34 tuổi, trú tổ 40, phường An Khê, quận Thanh Khê, TP.Đà Nẵng) điều khiển chạy trên đường Ngũ Hành Sơn hướng về quận Sơn Trà khiến cả 2 cùng ngã xuống đường.
Hiện trường vụ tai nạn
Đúng lúc này, chiếc xe tải chở nước ngọt BKS 43C-002.06 của Công ty TNHH TM&DV Thanh Nhung do anh Trần Văn Tệ (46 tuổi, trú tổ 47, phường An Hải Đông, quận Sơn Trà) điều khiển chạy cùng chiều va phải.
Hậu quả, chị Giang tử vong tại chỗ, còn anh Tú bị thương nhẹ.
Hiện vụ việc đang được Công an quận Ngũ Hành Sơn tiếp tục điều tra, làm rõ.
Theo Nguyễn Dương

Nắng nóng 40 độ C, bệnh viêm não xuất hiện ở trẻ

“Nắng nóng, bệnh viêm não ở trẻ xuất hiện và sẽ phát triển rất mạnh trong mùa hè”, PGS.TS. Nguyễn Tiến Dũng, Trưởng khoa Nhi, Bệnh viện Bạch Mai cảnh báo.
Thời tiết nắng nóng, số lượng bệnh nhân đến khám và điều trị tại Bệnh viện Bạch Mai, Bệnh viện Nhi Trung ương tăng lên.
Tại Khoa Nhi, Bệnh viện Bạch Mai, PGS Dũng cho biết, mỗi ngày Khoa Nhi tiếp nhận khoảng 200-300 bệnh nhi đến khám, thời điểm ban đêm lượng bệnh nhân đến khám cũng gần 100 bệnh nhi. Trong số này, khoảng 70-80% bệnh nhi mắc bệnh về đường hô hấp: viêm phổi, viêm phổi sau sởi, viêm tiểu phế quản...
Điều đáng lưu ý trong những ngày nắng nóng, số bệnh nhân mắc bệnh viêm não và viêm màng não đã xuất hiện. Riêng tại Khoa Nhi, Bệnh viện Bạch Mai cũng có 4-5ca. Trong khi đó, tại Bệnh viện Nhi Trung ương có khoảng chục ca. Viêm não là bệnh do virus truyền qua muỗi. Bệnh phát triển nhất mạnh vào những mùa hè.
Th.s. BS. Trần Văn Học, Trưởng phòng Kế hoạch Tổng hợp, Bệnh viện Nhi Trung ương cho biết, đến thời điểm ngày 23/5, mỗi ngày bệnh viện tiếp nhận khoảng 2.000 trẻ. Trong số này, khoảng 80% trường hợp bị nhiễm trùng đường hô hấp như viêm phổi, viêm tiểu phế quản, viêm mũi, viêm xoang, hen phế quản…
Các chuyên gia dự đoán, trong thời gian tới, số lượng bệnh nhân nhập viện có thể tăng thêm, do các phụ huynh hết tâm lý sợ lây bệnh sởi.
Chuyên gia y tế lý giải, lượng bệnh nhi tăng là do sự thay đổi thất thường của nhiệt độ. Nắng nóng khiến trẻ em không thích ứng kịp, trẻ ăn ít hơn nên sức đề kháng kém, dễ nhiễm virus hơn.
Ngoài bệnh viêm não xuất hiện tại các bệnh viện, các bác sĩ cũng lưu ý diễn biến của bệnh đường hô hấp. Nhiều trẻ chỉ trong một ngày đã chuyển từ ho, sốt sang viêm phổi.
Do chủ quan nên nhiều phụ huynh không đưa con đến bệnh viện ngay mà để ở nhà điều trị, vì thế có những trường hợp nhập viện đã trong tình trạng suy hô hấp nặng.
Trẻ đang điều trị tại Khoa Nhi, Bệnh viện Bạch Mai trong thời tiết nắng nóng.
Nhiều bác sĩ cũng cho biết phần lớn trẻ bị các bệnh về đường hô hấp được xác định do siêu vi trùng. Đối với những trường hợp này, dùng thuốc kháng sinh sẽ không có tác dụng.
Ngoài những bệnh tiêu hóa, hô hấp, các chuyên gia y tế cũng  lưu ý, thời tiết nắng nóng cũng khiến người dân mắc các triệu chứng như say nắng, ngất xỉu, kiệt sức, chuột rút… ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe và cuộc sống của người dân.
Để phòng ngừa bệnh cho trẻ trong thời tiết nắng nóng, các chuyên gia y tế khuyến cáo, nếu nghi trẻ sốt, nhà không có nhiệt kế đo độ trẻ thì phụ huynh cần sờ trán trẻ, thấy trán nóng nên lấy khăn nhúng nước ấm lau trán, háng, nách và cho trẻ mặc đồ thông thoáng để tránh tăng thân nhiệt, dẫn đến trẻ bị sốt cao, co giật. Khi xác định trẻ sốt thì cho uống thuốc hạ sốt.
Nếu trẻ lên cơn co giật nên bình tĩnh, tiếp tục lau mát tích cực cho trẻ, tốt nhất là dùng thuốc hạ sốt dạng đặt hậu môn (thuốc được để trong tủ lạnh) cho trẻ. Khi trẻ co giật tuyệt đối không nên nhỏ giọt chanh, nước sả, vì trong lúc co giật trẻ uống sẽ bị sặc, ngưng thở. Sau khi trẻ được lau nước nóng, uống thuốc hạ sốt, phụ huynh sớm đưa trẻ vào cơ sở y tế gần nhất.
Các chuyên gia cũng lưu ý, nắng phụ huynh không nên để trẻ vui chơi ở những nơi nắng nóng. Điều này làm trẻ dễ bị say nắng. Để tránh trẻ bị cảm, sau khi trẻ ra nắng, phụ huynh nên lau khô mồ hôi xong mới tắm trẻ. Khi trẻ đi chơi về đổ mồ hôi hay nằm ngủ mà hứng quạt trực tiếp vào người cũng rất dễ bị cảm lạnh.
Đối với những bé nhũ nhi, cần cho bé bú mẹ nhằm tạo nguồn kháng thể, tăng sức đề kháng để bé chống đỡ lại bệnh tật trong thời gian bé có sức đề kháng kém, đặc biệt là lúc thời tiết nắng nóng như hiện nay.
Theo Diệu Thu

Xót xa nơi chôn cất hơn 6.000 thai nhi bị chối bỏ

Mỗi tháng, ít nhất có hơn 100 thai nhi bị chối bỏ được làm đại lễ và chôn cất tại nghĩa trang này. Mỗi buổi lễ như vậy, có hàng trăm người đến tự nhận là cha mẹ của những đứa bé.
Họ cầm trên tay những bình thủy tinh có chứa những hình hài bé bỏng, đưa ra tận mộ để các em có một nơi yên nghỉ xứng đáng một phần đời.
Bí mật những em bé không bao giờ cất tiếng khóc chào đời
Đặt chân tới cổng nhà thờ Tây Hạ, phường Hố Nai, TP Biên Hòa, Đồng Nai, chúng tôi được nhiều người ở đây tưởng nhầm là những cô gái trót lầm lỡ nên có ý khuyên nhủ. Khi hiểu chuyện, anh thanh niên hăng hái chỉ cho chúng tôi tới gặp một người phụ nữ tên Nguyễn Thị Căn – chuyên làm công việc thu nhặt thai nhi về đây làm lễ chôn cất.
Dù đã bước vào tuổi 50 nhưng cô Căn nom vẫn trẻ trung, hoạt bát. Cô bảo, có lẽ do làm công việc có ý nghĩa là thu nhặt các thai nhi nên cô thấy tâm hồn thanh thản, không lo âu sầu muộn. Thế nhưng, lần đầu tiên khi nhìn thấy một thai nhi, cô đã suýt chết ngất.
Nghĩa trang đặc biệt này có 10 hố huyệt tượng trưng cho 10 ngón tay ôm ấp những sinh linh vô tội
Cô vẫn còn nhớ rõ đó là một ngày cuối năm 2009, khi đang dọn dẹp phía bên trong nhà thờ Tây Hạ, cô Căn mở tủ lạnh ra thì phát hiện một hũ thủy tinh có chứa một cục máu đỏ sậm. Tò mò cô hỏi cha xứ Nguyễn Văn Tịch thì vị cha chỉ mỉm cười nói: “Đây là thai nhi đó!”. “Nghe xong, tôi sợ xanh mặt, không dám uống nước đá, không dám mở tủ lạnh nữa”, cô Căn kể.
Tuy nhiên, sau khi nghe cha xứ giải thích, đó là một trong những sinh linh vô tội bị chối bỏ do những lỡ lầm của các cô gái, chàng trai, cảm thương cho những em bé chưa kịp cất tiếng khóc chào đời, cô Căn cùng cha Tịch và nhiều người quyết định sẽ thành lập một nghĩa trang để có thể chôn cất những thai nhi. Và ngày 1/1/2011, công việc thu nhặt những thai nhi chính thức được tiến hành.
Địa bàn thu gom của họ ở khắp các tỉnh Đồng Nai, chủ yếu tại các phòng khám tư nhân. Ban đầu, các “chiến sĩ tình nguyện" phải đi bới từng thùng rác trước phòng khám để nhặt từng xác thai nhi đem bỏ hũ ướp lạnh. Có những thai nhi mới được 2, 3 tuần tuổi chỉ là những cục máu đỏ ngầu. Nhưng cũng có những thai nhi được 7, 8 tháng tuổi, thậm chí chỉ còn vài ngày nữa là cất tiếng khóc chào đời, đã thành hình hài là những đứa trẻ nằm co quắp, dây rốn vẫn còn quấn quanh mình, mắt nhắm nghiền, nom sầu khổ vô cùng.
Hiện 3 ngón tay chứa 6.000 thai nhi đã đầy
Sau này, nhiều bác sĩ biết chuyện nên xử lý thai nhi cẩn thận, đựng sẵn vào các hũ rồi gọi điện thoại cho họ tới lấy về. Có những tối 11h đêm, chỉ cần thấy số điện thoại của một phòng khám tư nhân nào đó gọi đến là cô Căn và những người bạn bỏ dở cả giấc ngủ để chạy xe tới đón các em về. Có những hôm, cô Căn nhận được những 5 sinh linh vô tội.
Thai nhi đem về được cha Tịch tắm rửa sạch sẽ, cho vào lọ đã sát trùng rồi để vào tủ đông lạnh. Thế nhưng, có những thai nhi đã nên hình dạng một đứa bé nên không cho vừa trong hũ thủy tinh. “Lần ấy, khi đưa thai nhi 6 tháng tuổi vào trong hũ thì chân bị lòi ra ngoài, xoay cách nào cũng không vừa hũ. Ngó xuống thấy mặt bé nhăn lắm, nên tôi chạy đi thay một hũ khác thì vừa vặn hẳn. Mặt em bé tươi trở lại. Tôi cảm thấy an tâm vô cùng!”, cô Căn nhớ lại.
Nơi yên nghỉ trên 10 ngón tay
Cứ thế, đến cuối tháng, số thai nhi lên đến gần 200, cha Tịch sẽ tiến hành làm thánh lễ thai nhi và đưa ra nghĩa trang chôn cất. Trong buổi lễ này, cha Tịch đều khuyên nhủ mọi người phải bảo vệ sự sống và ngừng việc phá thai. Bởi lẽ đó, mà trong những buổi lễ sau, luôn có những người tự đứng ra nhận làm cha làm mẹ của những đứa bé, cùng nhau nắm tay cầu nguyện cho linh hồn chúng được yên giấc.
Chúng tôi ra viếng mộ tại nghĩa trang thai nhi trong cảm giác buồn man mác. Nghĩa trang đặc biệt này rộng chừng 100m2, nằm khuất sau những dãy nhà cao tầng, những khu phố sầm uất. Tại đây có 10 hố huyệt tượng trưng cho 10 ngón tay nằm hòa vào cùng cỏ cây hoa lá. Trong đó có 3 ngón tay đã được xây cao lên hẳn.
Khó lòng mà nghĩ rằng, 3 ngón tay ấy đang ôm ấp cho hơn 6.000 thai nhi vô tội trong suốt hơn 3 năm qua. “Thai nhi gần đầy 3 ngón rồi. Không biết bao lâu nữa sẽ lấp đầy cả 10 ngón tay. Hy vọng chúng đừng bao giờ lấp đầy nơi này”, cô Căn rưng rưng nói.
Song điều đáng mừng là những cuộc gọi điện thoại từ các phòng khám tư nhân thưa dần so với những năm trước. Thế nên theo cô Căn: “Khi làm những việc này, mình mới biết rằng, được sinh ra và có mặt trên đời thật là hạnh phúc. Vì thế, mình càng trân trọng cuộc sống xiết bao!”.
Theo Thuý Ngà

Bé gái bị cha và hàng xóm thay nhau giở trò đồi bại

Chưa hết ê chề sau khi bị gã thanh niên hàng xóm liên tục xâm hại, cô bé 14 tuổi lại bị chính cha ruột mình khống chế cưỡng hiếp. Hai "yêu râu xanh" phải ra tòa lãnh án nặng.
Theo bản án sơ thẩm, năm 2008, Nguyễn Thanh Quý (40 tuổi) cùng vợ và con gái là cháu Thanh (sinh năm 1998) chuyển đến ở tại huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước. Nhà của Thanh kế bên nhà của Nguyễn Thành Chung (22 tuổi) nên 2 người quen biết nhau.
Biết bố mẹ Thanh thường xuyên đi làm vắng nhà và thấy bé gái đang tuổi lớn dễ thương nên Chung nảy sinh ý đồ đồi bại. Vào tháng 5/2011, Chung qua nhà Thanh chơi. Thấy bố mẹ cô bé đi vắng, thanh niên này đã ôm hôn và dùng tay sờ soạng khắp cơ thể Thanh. Thấy nạn nhân không phản ứng, gã trai liền kéo Thanh vào phòng ngủ rồi quan hệ với thiếu nữ mới lớn.
Chung bị dẫn giải sau phiên tòa.
Sau đó, cứ cách từ 2 tuần đến 1 tháng, Chung lại qua nhà Thanh giao cấu với cháu. Đầu tháng 2/2012, khi anh ta đang giở trò với Thanh thì mẹ nạn nhân là bà Hoa đi làm về phát hiện. Sợ mẹ Thanh báo công an nên Chung cùng gia đình đã thỏa thuận bồi thường cho nạn nhân 20 triệu đồng.
Đến khoảng 16h30 ngày 28/9/2012, lợi dụng lúc vợ không có ở nhà, cha ruột Thanh đã lôi con vào phòng rồi dùng vũ lực hiếp dâm mặc cho cô bé kháng cự. Sau đó hành vi của Quý bị bà Hoa phát hiện. Bức xúc vì đứa con gái liên tục bị cha và hàng xóm thay nhau giở trò đồi bại, người mẹ đã làm đơn tố cáo lên công an.
Phiên xét xử sơ thẩm, TAND tỉnh Bình Phước tuyên phạt bị cáo Nguyễn Thành Chung 16 năm tù về tội Hiếp dâm trẻ em và Giao cấu với trẻ em, Quý cũng bị tuyên 8 năm tù. Thấy mức án trên là quá nhẹ so với hành vi mà Chung đã gây ra, gia đình bị hại đã làm đơn kháng cáo và Viện KSND tỉnh Bình Phước có đơn kháng nghị tăng án đối với bị cáo này.
Ngày 13/5, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đưa vụ án ra xét xử phúc thẩm. Tuy nhiên, trước tòa, gia đình bị hại đã chủ động rút kháng cáo, do đó HĐXX quyết định đình chỉ xét xử, giữ nguyên án sơ thẩm.
Theo Khắc Thành - Kim Đính

Bình Thuận: Hơn 40 HS tiểu học bị ngất vì đồ chơi lạ

Chiều 13/5, Công an và Trung tâm Y tế dự phòng TP Phan Thiết (Bình Thuận) thu giữ một số lượng lớn đồ chơi có chứa chất lạ để làm rõ nguyên nhân khiến nhiều học sinh Trường Tiểu học Tiến Thành 1 (xã Tiến Thành, TP Phan Thiết) bị ngất.
Chiều 13/5, Công an và Trung tâm Y tế dự phòng TP Phan Thiết (Bình Thuận) thu giữ một số lượng lớn đồ chơi có chứa chất lạ để làm rõ nguyên nhân khiến nhiều học sinh Trường Tiểu học Tiến Thành 1 (xã Tiến Thành, TP Phan Thiết) bị ngất.
Khoảng 13 giờ 30 cùng ngày, nhiều học sinh Trường Tiểu học Tiến Thành 1 mua đồ chơi của một người bán hàng rong trước cổng trường. Loại đồ chơi này có nhiều hình thù khác nhau với màu sắc sặc sỡ. Các em lấy loại đồ chơi này ném vào nhau làm chất lỏng bên trong vỡ ra, bốc hơi. Nhiều học sinh hít phải, sau đó có biểu hiện đau đầu, nôn ói, khó thở.
Cô Nguyễn Thị Thu Huyền, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Tiến Thành 1, cho biết đến chiều cùng ngày có 43 em có biểu hiện đau đầu, khó thở. Có 19 trường hợp phải đến điều trị tại các trung tâm y tế, các trường hợp bị nhẹ hơn đã được phụ huynh đón về nhà chăm sóc. Đến 19 giờ cùng ngày, có bảy trường hợp ngộ độc nặng đang được điều trị tại BV An Phước (TP Phan Thiết). Hiện sức khỏe của các cháu đã dần ổn định. Một phụ huynh cho biết các loại đồ chơi trên bán tràn lan và hầu hết có xuất xứ từ Trung Quốc.
Theo Phương Nam

Hành trình vượt dãy Himalaya của người lạc sang Pakistan

“Chạy thoát khỏi những tên chủ độc ác, tôi ngơ ngác không biết mình sẽ đi về đâu. Tôi nhớ nhà, nhớ vợ con. Cứ thế, tôi đi về hướng mặt trời lặn, băng qua ngọn núi phủ đầy tuyết, lúc đói lại vặt trộm hoa quả ăn. Lúc khát nước, gặp vũng bùn, tôi phải dùng tay bốc lên uống”, Pó kể lại.
Mấy tháng trời vẫn một bộ quần áo
Con đường mòn chạy dọc theo những mỏm đá cây cối rậm rạp đã giúp Pó thoát khỏi những tên chủ độc ác. Tuy nhiên, cũng chính con đường ấy đã đưa Pó đến nơi mà anh không hề hay biết. Điều anh nghĩ đến là sẽ đi về nơi có chị Lía (vợ Pó) và các con anh đang ngày ngày chờ đón. Con đường dẫn anh đi về hướng mặt trời lặn trông gần giống đường biên mà trước đây anh vượt sang làm thuê. Bởi sự na ná giống ấy, Pó đã vô tình vượt dãy Himalaya hùng vĩ mà từ trước tới nay chưa có ai sống sót nếu không có một đồng xu dính túi hoặc không mang theo đồ ăn, thức uống.
Pó trở về với cuộc sống đời thường.
Pó kể, anh đi bộ dọc theo lối mòn cũ, có rất nhiều nhánh rẽ, nhưng anh chỉ đi về hướng mặt trời lặn để không lạc đường về Trung Quốc nữa. Đối với anh, những năm tháng cơ cực ở đất nước toàn dùng tiếng Hán ấy đã là quá đủ. Khi đó, anh như một con thú rừng bị đau mà trốn chạy, chỉ hy vọng sẽ về đến Việt Nam, cái hơi mèn mèn thơm nồng chan canh gà mà vợ hay làm cứ xuất hiện trong đầu anh mỗi khi đói lả.
Pó cứ đi theo hướng mặt trời lặn. Pó không nhớ mình đã vượt qua bao nhiêu con suối, bao nhiêu cái đèo nữa. Hễ đi đến đâu, anh lại xin đồ ăn của nhà dân ở đó, may mắn gặp người tốt thì người ta mời vào ăn uống đàng hoàng, chứ gặp người khó tính thì chỉ có ăn gậy, ăn gạch. Pó bảo, bản thân anh có khi nghĩ đời mình đi lạc như thế chẳng khác gì một con chó  bị lạc, người ta muốn xua thì xua, vì anh đâu hề biết tiếng của người ta.
Trong hành trình đi lạc sang Pakistan, Pó nhớ nhất quãng thời gian vượt qua một dãy núi phủ đầy tuyết trắng xóa, ngay cả bản thân anh cũng không thể nhớ nổi mình đã mất bao nhiêu ngày để chinh phục nó. “Tôi không biết đi về đâu, cứ hướng mặt trời lặn mà đi thôi, cả mấy tháng trời vẫn mặc một bộ quần áo, đến khi nào thấy nó bốc mùi quá thì cởi ra tắm giặt rồi treo lên, khô lại mặc vào và tiếp tục cuộc hành trình”, anh Pó kể lại.
Pó kể lại hành trình đi lạc của mình.
Ăn quả rừng, uống nước vũng bùn
Trong cuộc chinh chiến với thiên nhiên, Pó đã vượt qua không biết bao nhiêu nỗi sợ, sự hiểm nguy.
Pó bảo, quãng thời gian vượt dãy Himalaya hùng vĩ, nhiều hôm anh phải ngủ trong rừng bởi ở đó không hề có ngôi nhà nào. Khi màn đêm buông xuống, anh lại tìm một nơi khô thoáng trong rừng để ở, có những đêm lạnh thấu xương thì nhóm lửa lên sưởi.
Pó nhớ những ngày tháng vượt dãy Himalaya thật kinh hoàng. Anh kể, nhiều hôm bị vắt cắn, muỗi đốt phải thức cả đêm. Có khi đang nằm ngủ nghe thấy tiếng thú rừng đi về phía mình, sợ quá, anh phải nhảy tót lên một cây to để trú ẩn cho đến khi con thú biến mất.
Pó còn nhớ những ngày đi dọc theo con đường mòn dưới chân núi Himalaya mà anh khát nước đến khô cổ, hễ gặp vũng bùn là anh lại vội vàng lao tới dùng tay bốc nước lên uống như con trâu bỏ khát mấy ngày. Con đường chạy dưới chân núi Himalaya trống hoắc không một bóng người, có đói cũng phải cố gắng chịu. Hôm may mắn gặp được vườn xoài, vườn cam của người dân trồng thì vào trộm để ăn cho đỡ đói. Có ngày anh đói lả, đi dọc đường gặp quả nào là bứt quả đó ăn, bất chấp loại quả đó có độc hay không vì Pó nghĩ, đằng nào rồi cũng sẽ chết.
Theo Gia Phan

Mối hận tình khôn nguôi của tiểu thư phải cưới Năm Cam

Hơn 40 năm trước, người dân trên đường Tôn Đản (Q.4, TP.HCM) từng chứng kiến cuộc hôn nhân vội vàng của Trương Văn Cam và cô gái cùng tuổi - Mai Thị Nguyệt.
Năm Cam được biết đến là “bố già” trong giới tội phạm Sài Gòn và cũng là ông trùm nổi tiếng đa tình. Sinh thời, bên cạnh ông trùm này lúc nào cũng dập dìu những bóng hồng. Cho đến nay, với những người ruột thịt và đệ tử thân tín “thống kê” thì Năm Cam có 2 người vợ có hôn thú, 1 người vợ không có hôn thú, 4 tình nhân công khai sống với nhau kiểu “già nhân ngãi non vợ chồng” và hàng chục bồ nhí khác. Và ở đâu có chuyện chồng chung thì ở đó chắc chắn có ghen tuông. Chỉ có điều là chuyện ghen tuông của những “bà trùm” có nhiều chuyện vượt trí tưởng tượng của người thường. Nhưng sau những tranh giành, kết quả cuối cùng mà những người phụ nữ đi qua cuộc đời ông trùm này đều là sự khổ đau.
Hơn 40 năm trước, người dân trên đường Tôn Đản (Q.4, TP.HCM) từng chứng kiến cuộc hôn nhân vội vàng của Trương Văn Cam và cô gái cùng tuổi - Mai Thị Nguyệt. Tiếc thay, hạnh phúc này chỉ kéo dài được gần hai năm thì tan vỡ. Và suốt những quãng đời còn lại, người con gái được coi là “mối tình đầu” của Năm Cam phải chấp nhận cuộc sống cô độc. Đến tận khi bóng xế chiều tàn, mỗi khi nhắc lại cuộc tình vội vàng vì trót “trao thân” cho ông trùm giang hồ, bà Nguyệt lại ngậm ngùi, mắt rưng rưng tiếc nuối cho một thời trẻ dại.
Tình duyên trẻ dại
Sài Gòn những năm đầu thập kỷ 1950, trong ký ức đã bạc màu thời gian của nhiều người dân từng bám trụ nơi trục đường Tôn Đản (Q.4), là một vùng đất thưa người, hoang vắng. Thuở ấy, con kênh chạy dài từ đầu Cầu Quay đến tận Chợ Lớn còn sạch lắm. Nước lên xuống theo thủy triều và đủ để cho lũ trẻ con ở truồng nhồng nhỗng lặn hụp suốt ngày chơi trò thủy chiến. Quận 4, nơi sinh ra và lớn lên của Trương Văn Cam – lúc ấy là mảnh ruộng đồng đầy ao vũng, sình lầy và lắm muỗi mòng. Còn nhớ, cho đến tận những năm đầu thế kỷ, nơi này còn có cả lũ cá sấu hoa cà dữ tợn từ Rừng Sác - Cần Giờ tìm về gây họa.
Bà Nguyệt kể về những ngày trót "trao thân" cho ông trùm giang hồ. Ảnh TG
Những khu xóm lụp xụp tối tăm, ban đêm được soi bằng những bóng đèn dầu hột vịt hoặc tệ hơn, bằng ánh trăng huyền hoặc. Năm Cam đã trưởng thành từ nơi khốn khó, sau này gã luôn nuôi một tham vọng đổi đời bất chấp mọi thủ đoạn để giành thắng lợi. Để phụ giúp gia đình, Năm Cam theo bạn bè gia nhập đội ngũ những kẻ bán xà bông bột quanh chợ Bến Thành. Mỗi bịch xà bông bán chỉ được mười xu lãi nhưng nếu chịu khó đi cho đến cặp chân mỏi rũ rượi, Năm Cam cũng có thể mang về nhà được hơn chục đồng bạc.
Năm Cam thời đó tuy là một đứa trẻ con loắt choắt vì thiếu ăn và phải bươn chải nhưng gã đã thực sự trưởng thành theo cách nhìn của bọn giang hồ lưu manh từ năm 14 tuổi. Tầm tuổi đó, gã đã theo chân các ông anh trong xóm ổ chuột ở khu Cống Lấp (Q. 4) tìm đến vài điểm vui chơi tìm gái mại dâm. Sau những lần “tìm hiểu” đàn bà đầu tiên trong đời, Năm Cam trở nên dạn dĩ, sẵn sàng đi một mình khi thấy rủng rỉnh ít tiền trong túi.
Khi gặp Mai Thị Nguyệt - cô gái hơn hắn một tuổi, Năm Cam đã nuôi ý đồ đen tối. Nguyệt quê gốc ở huyện Bình Đại (tỉnh Bến Tre), gia đình thuộc diện khá giả, buôn bán làm ăn ở Sài Gòn. Lúc nhỏ, cha mẹ cưng chiều cô như lá ngọc cành vàng. Năm 15 tuổi, qua vài người bạn, cô gặp gỡ Năm Cam. Trong ký ức của Nguyệt, thời điểm đó Cam trông ốm nhách nhưng được cái nói năng lẻo mép. Qua những lần trò chuyện, lại được anh trai ruột - vốn là bạn thân với Năm Cam tác động, Nguyệt xiêu lòng trước gã lúc nào chẳng hay. Từ đó, Nguyệt luôn tranh thủ cơ hội để “bày trò” với Năm Cam.
Cuộc tình vụng dại mới diễn ra ít lâu thì Nguyệt có thai. Cô giấu biệt tác giả của cái thai với gia đình vì biết khó lòng thuyết phục được mọi người thân đồng ý với “cuộc tình” trái khoáy của cô với Năm Cam! Nhưng rồi “cái kim trong bọc lâu ngày lòi ra”, gia đình đôi bên đều biết và người lớn vội vàng làm lễ ăn hỏi qua quýt ra mắt đôi trẻ với họ hàng lấy lệ. Ngày ấy, Nguyệt vốn quen sống trong nhung lụa nên khi phải lẽo đẽo theo về ở với gia đình Năm Cam, cô cảm thấy vô cùng bức bí, ngột ngạt. “Đó là một sai lầm của thời tuổi trẻ. Do quá bồng bột, thiếu suy nghĩ nên tôi mới bị lừa tình. Dù có ân hận và căm tức kẻ lừa phỉnh, phụ bạc nhưng tôi cố nén nỗi đau lại để sống. Bao năm qua, tôi vẫn âm thầm một mình với nỗi đau thực tại của một thời lầm lỗi”- bà Nguyệt nói.
Đến năm 16 tuổi, Nguyệt sinh đứa con trai đầu tiên, đặt tên là Trương Văn Hùng. Cùng thời điểm này Năm Cam bị bắt đi tù vì tội giết người. Trước áp lực gia đình và một phần vì cô, vốn là một phụ nữ xinh đẹp, làm sao có thể chấp nhận lấy một người như Năm Cam nên cô không thể tiếp tục quan hệ chung sống, chờ đợi người chồng tù tội trở về. Sau khi bàn giao đứa bé cho gia đình nhà Năm Cam, Nguyệt ôm đồ đạc bỏ đi phiêu bạt, tập cuộc sống tự lập.
Nữ nhi phiêu bạt giang hồ
Cả tuổi trẻ sai lầm trong cuộc tình lạc lối khiến Nguyệt ôm hận không dám nhìn mặt người thân. Ngay khi vừa đặt chân rời khỏi gia đình Năm Cam, Nguyệt bỗng nhiên rơi vào cảnh “sảy nhà ra thất nghiệp” đúng nghĩa. Không nghề nghiệp, có chốn dung thân nhưng chẳng dám về, cô gái một thời sắc nước hương trời đành cắn răng bám dựa vào nghề “buôn thúng bán mẹt” với gánh hoa quả khắp các quận nội thành Sài Gòn.
Nghề bán dạo tuy thu nhập chẳng là bao nhưng cũng để Nguyệt trang trải các chi phí hàng ngày. Sài Gòn những năm 1960, thời cuộc còn loạn lạc, lính Mỹ - Ngụy xuất hiện lố nhố khắp các quận, huyện nội thành. Dĩ nhiên, “gái một con trông mòn con mắt” như Nguyệt đã thu hút được rất nhiều kẻ háo sắc buông lời tán tỉnh. Vậy nhưng, sau cuộc tình đầu tiên đổ vỡ, Nguyệt cảm thấy sợ đàn ông và cô luôn tìm mọi cách né tránh. Vì thế, những người từng quen biết với cô đều nhận xét rằng, không hiểu vì sao, một cô gái xinh đẹp như vậy lại chỉ mải lao đầu vào công việc, chẳng thèm ngó ngàng đến lời ong tiếng ve của lũ đàn ông vây quanh.
Khi chúng tôi hỏi lại điều này, bà Nguyệt trải lòng: “Tôi khi đó như con chim sợ cành cong, một lần đau đớn đã khiến bản thân rất sợ phải mở lòng thêm với bất cứ ai. Cho đến bây giờ, dù ông ấy (Năm Cam- PV) đã mất nhưng tôi vẫn còn hận. Mối hận này cả đời này tôi vẫn không bao giờ nuốt trôi”. Theo lời kể của bà Nguyệt thì từ việc bỏ gia đình Năm Cam đến việc ruồng rẫy luôn đứa con ruột Trương Văn Hùng, bà coi đó như sự trốn chạy quá khứ. Có một thời gian dài, bà thậm chí còn căm hận tất cả đàn ông. Tuy nhiên, điều bà không thể lý giải được là vì sao, đối với Năm Cam - dù ngàn lần căm giận nhưng bà vẫn thỉnh thoảng hỏi thăm về cuộc đời của mối tình đầu này.
Trong căn nhà nằm sâu cuối một con hẻm trên trục đường Tôn Đản, ngồi trò chuyện cùng người viết, kể lại những tháng ngày bão tố cuộc đời, bà Nguyệt đôi lúc giọng trầm buồn. Bà bảo: “Sau quãng thời gian sống bằng nghề buôn bán vặt, do va chạm nhiều với các đối tượng cộm cán, các tay anh chị từ giang hồ vặt vãnh đến những kẻ có số má, tôi bỗng dưng thích làm “đàn chị””.  Giai đoạn này, bà chán đời nhất, tuyệt vọng nhất và cũng mất hết tất cả niềm tin vào cuộc sống nên quyết định gia nhập giới giang hồ và lãnh đạo một đội quân chuyên cướp giật trên đường phố Sài Gòn. Dưới trướng, bà từng quy tụ hàng chục đàn em có số má trong giới giang hồ Sài Gòn vùng Chợ Lớn. Thời điểm đó, bà vừa tròn 20 tuổi và chính thức đặt chân vào giới du đãng Sài Gòn những năm chế độ cũ.
Từ một cô gái xinh đẹp, con nhà gia giáo, Nguyệt trở thành một nữ quái đúng nghĩa. Một thời gian dài, người đàn bà này từng gây ra nỗi khiếp đảm cho người dân ở nội thành Sài Gòn.                
Kỳ tới: “Biến cố bất ngờ của nữ tướng cướp hận tình”: Từng ra tay thực hiện hàng chục, hàng trăm vụ cướp giật; Từng khiến các băng nhóm khác phải kiêng nể, Nguyệt như muốn thể hiện nhiều hơn và lao vào các phi vụ cướp giật. Thế nhưng, một biến cố cuộc đời đã khiến bà ân hận cả đời và quyết rửa tay gác kiếm.
Theo Bảo Uyên

Lão ngư tiếc nuối vì chạm tay vào kho báu triệu đô mà không biết

Một số ngư dân ở làng chài ven biển Vũng Tàu ra Hòn Cau (huyện Côn Đảo) hành nghề đánh lưới. Tại Hòn Cau, thi thoảng thả lưới ngư dân lại vớt lên một số đồ gốm sứ như: lọ, đĩa, chén, bát...
Những người này tò mò lặn xuống thì phát hiện, nằm sâu dưới đáy biển khoảng gần 40m là một con tàu đắm khổng lồ. Chiếc tàu gỗ dài khoảng 30m, 2/3 thân tàu bị vùi lấp dưới lớp cát, bên trên vương vãi đầy gốm sứ. Nghĩ rằng đó là những gốm sứ vô dụng, những ngư dân lại bỏ đi, không thèm quan tâm. Họ không thể ngờ, đó là cổ vật có từ thế kỷ 16-17, giá trị đến hơn 7 triệu USD.
Đánh lưới được kho đồ cổ hàng triệu đô
Những câu chuyện từ các con tàu đắm dưới đáy đại dương luôn có sức hút lạ kỳ đối với bất cứ ai, nhất là bên trong chúng luôn ẩn chứa những kho cổ vật đến từ hàng thế kỷ trước. Từ tiết lộ của một cựu dân buôn đồ cổ đã giải nghệ, người giờ là một đại gia ở TP. HCM, chúng tôi xin kể về những điều ly kỳ xung quanh kho cổ vật khổng lồ được phát hiện dưới lòng biển ở Vũng Tàu từng gây xôn xao dư luận thập niên 90 của thế kỷ trước. Xin nói thêm, đây là kho cổ vật quy mô lớn nhất từ trước tới nay với dạng cổ vật trong tàu đắm. Giá trị sau trục vớt vào thời điểm năm 1992 đã lên đến 7,6 triệu USD. Con số khổng lồ ấy đã khiến những người có duyên với nó bị cuốn vào vòng xoáy của lợi nhuận.
Ông Năm Son được xem là người đầu tiên chạm tay vào kho báu. Ảnh TG
Chúng tôi bắt đầu bằng câu chuyện của một lão ngư, người được xem là một trong số những người đầu tiên tiếp cận về “kho báu” dưới lòng biển nhưng cuối cùng trắng tay. Ông là Lê Văn Son, người dân trong vùng thường gọi là ông Năm Son, nay ngụ ở thị xã Long Hải (huyện Long Hải, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu). Lão ngư Năm Son nay đã bước vào tuổi 78, mắt mờ, tóc bạc như những đụn sóng vùng biển Long Hải. Cuộc đời thăng trầm, lênh đênh trên mặt biển không làm cho ông giàu, ông đã vỡ nợ sau khi phát hiện tàu đắm và giải nghệ từ đó. Tuy nhiên, khi chúng tôi nhắc đến kho cổ vật trong tàu đắm Hòn Cau, đôi mắt ông lại bừng sáng lên.
Ông Năm Son mở đầu câu chuyện bằng những câu luyến tiếc: “Ui, chính ghe nhà tôi đầu tiên biết về chiếc tàu cổ đắm ấy. Giá như ngày đó, tôi biết đó là cổ vật thì giờ đâu đến nỗi, có khi là đại gia không biết chừng. Vì chỉ mấy năm sau, cơ quan chức năng trục lên bán được 7,6 triệu USD bên Hà Lan cơ mà. Ấy thế mà lúc đó, mấy thợ đi lưới cho ghe nhà tôi vớt được nhiều lọ hoa, chén đĩa, ấm tách về bỏ vương vãi, thậm chí tôi còn vứt ngoài hàng rào chẳng ai thèm lấy. Bây giờ nó mà còn thì…”. Ông Năm Son bỏ lửng câu chuyện bằng tiếng chép miệng mà không giấu được sự nuối tiếc.
Ông Năm Son kể, đó là thời điểm khoảng năm 1985, vùng Long Hải (thời đó thuộc đặc khu Vũng Tàu - Côn Đảo, nay là tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu) chỉ có một vài ghe hành nghề lưới, câu vươn khơi. Ghe nhà ông Son lớn, thuê ngư dân trong vùng đi đánh lưới ra vùng biển Hòn Cau (gần huyện Côn Đảo ngày nay) hành nghề. Hòn Cau nằm chếch về hướng Đông Nam của Côn Đảo, là một ngư trường lớn giàu hải sản. Sau nhiều ngày rong ruổi, ông cho ghe dừng tại một tọa độ nhìn thấy hai mũi lớn của hòn Bảy Cạnh (nằm sát phía Đông Nam của Côn Đảo). Lạ một điều là nhiều lúc, lưỡi câu hoặc lưới thường mắc phải những đồ vật như ly, bình hoa, ấm tách, tượng Phật…Thấy lạ, những ngư dân liền lặn xuống kiểm tra xem thì thấy, dưới đáy biển cách khoảng 40m nước có một con tàu gỗ bị đắm. Khoảng 2/3 thân đã bị vùi trong cát, chỉ nhú bên trên phần mũi tàu, điều đặc biệt là bên trên rất nhiều gốm sứ nằm vương vãi bị hàu bám kín.
Số cổ vật được trưng bày tại bảo tàng Vũng Tàu. Ảnh TG
Vì nghĩ số sành sứ không có giá trị, những ngư dân chẳng để ý đến con tàu đắm nữa, hễ những đồ sành sứ mắc lưới họ lại đập vỡ đi hoặc là vứt xuống và tiếp tục đánh cá. Chỉ một số rất ít được ngư dân để lại vì thấy đẹp, lạ mắt. Tất nhiên, nhà ông Năm Son cũng mang một số chai lọ về bỏ vương vãi ngoài sân. Ngoài ghe nhà ông Son, những ghe khác trong vùng cũng gặp hiện tượng tương tự, họ cũng mang một vài thứ đồ gốm sứ này về cắm hoa chơi mà thôi. Ông Son còn nhớ, hầu hết ngư dân thời đó, những năm còn nhập nhằng giữa bao cấp và đổi mới, đời sống còn muôn vàn khó khăn. Họ chỉ lo đánh lưới kiếm cơm chứ chẳng ai thèm để ý đến mấy đồ vật bằng sành sứ làm gì.
Lộ tung tích kho cổ vật từ gã buôn đồ cổ tép riu
Ông Son có một bạn hàng tên Chín ở TP. HCM. Người này là đầu mối tiêu thụ mực, cá ở vùng Long Hải lâu năm, với gia đình ông Son là chỗ thân tình. Một ngày nọ, người lái buôn này bất chợt nhìn thấy một chiếc bình gốm ở nhà ông Son và ngỏ ý xin. Ông Son nghĩ, cá mực mới có giá trị chứ dăm ba cái đồ sành sứ thì ông biếu không. Ông Son bảo với người bạn lái buôn rằng, những thứ đó đầy dưới lòng biển nếu cần ông cho thêm. Và rồi, ông Son lại chỉ thêm những nhà khác trong vùng đang giữ mấy cái bình sành sứ để thương lái này tìm đến mua. Giá bán lúc ấy cho người buôn mực này chỉ mấy ngàn đồng, rẻ như cho. Những ngày sau, người buôn mực trở lại và bảo có mấy người ở thành phố thích nên có mấy cũng sẽ mua hết. Ông Son lại nhiệt tình chỉ dẫn cho người đi gom về bán cho vị lái buôn này.
Ông Năm Son không biết rằng, tay thương lái này đang thu mua những đồ gốm sứ của người dân ở Long Hải mang lên phố đồ cổ ở đường Đồng Khởi, Lê Công Kiều bày bán kiếm lời. Những năm cuối thập niên 80, đầu 90 của thế kỷ trước, hai con đường này được mệnh danh là “thiên đường đồ cổ”. Những hàng hóa giá trị cổ đều được những dân săn lùng mang đến đây bày bán, ai có nhu cầu thì chỉ cần tìm đến mua, thượng vàng hạ cám, thứ gì cũng có. Những ngày cuối tháng 5/1990, hai con đường này bỗng trở nên nhộn nhịp với sự xuất hiện dòng gốm sứ cổ rất lạ. Những hũ lọ với nước sơn xanh lam, bóng trắng được vẽ rất tinh xảo.
Cổ vật dưới biển được phục dựng lại.
Một điểm đáng chú ý là dòng gốm sứ này trông rất đẹp, thân mỏng như tờ giấy nhưng rất cứng, gõ vào nghe tiếng rất trong. Dân sành sỏi về đồ cổ thì nhận ra ngay đó là dòng gốm sứ quý xuất xứ từ Trung Quốc. Nó có thể là có từ thời Càn Long (1722-1799), Khang Hy (1661-1772), đời nhà Minh (1573-1620), Gia Tĩnh (1522-1567) hay Hồng Võ (1403-1425). Đây là những thời đại được đánh giá là đỉnh cao của nghệ thuật gốm sứ. Tất nhiên, những món hàng này mỗi khi bày ra thì dân chơi đồ cổ đều tranh nhau mua và tiếp tục đặt hàng. Người duy nhất có nguồn hàng này không ai khác chính là tay lái buôn mực khô tên Chín. Từ ngày mua mấy đồ cổ về bán ở đường Đồng Khởi, thu lợi nhuận lớn, gã buôn mực này bỏ hẳn nghề cũ chuyên biệt về buôn đồ cổ mà thôi.
Những dân buôn đồ cổ ở đường Đồng Khởi vô cùng ngạc nhiên về tay buôn lạ mặt mới nổi này nên cho người theo dõi. Sau nhiều ngày thăm dò, họ biết được số cổ vật dồi dào trên có nguồn từ một ngôi làng ven biển ở Vũng Tàu. Thời gian sau đó, làng Long Điền, Long Đất ở Vũng Tàu đã xuất hiện những tay lạ mặt. Ông Son còn nhớ, họ đi hỏi mua khô cá, khô mực thì ít mà thăm dò về mấy chiếc lọ, bình bằng sành sứ thì nhiều. Những người này đều thông báo có bao nhiêu mua hết bấy nhiêu, giá cả không thành vấn đề. Thế rồi, chẳng biết từ bao giờ, những bình sành sứ được đẩy giá lên liên tục từ tiền ngàn, đến tiền chục, rồi tiền trăm.
Đến lúc này, những ngư dân mới sực tỉnh, liền tức tốc cho ghe ra địa điểm nọ ở đảo Hòn Cau để trục vớt đồ cổ đem bán kiếm cơm. Những con thuyền thay vì sắm ngư cụ để đánh bắt thì nay gác lưới, sắm ống hơi, kính lặn dong thẳng ra Hòn Cau. Vùng biển bao năm yên bình bỗng dậy sóng, một cuộc tranh giành, vớt cổ vật ngẹt thở giữa đại dương bắt đầu nổ ra. Ông Năm Son thì tình cảnh trớ trêu, vừa kịp nhận ra giá trị của những món sành sứ thì bỗng bị vỡ nợ. Con thuyền mấy năm trước ông đã bán. Không còn cơ hội đi vớt cổ vật, ông lại ngồi nhà thở dài sầu muộn. Ông tiếc vì mình là người đầu tiên có duyên với kho báu cổ vật khổng lồ dưới lòng biển nhưng lại chẳng thu về được gì.
Theo Diệp Tuyền - Hàn Phong

Chuyên mục văn hoá giải trí của VnExpress

.

© 2017 www.blogthuthuatwin10.com

Tầng 5, Tòa nhà FPT Cầu Giấy, phố Duy Tân, Phường Dịch Vọng Hậu, Quận Cầu Giấy, Hà Nội
Email: nguyenanhtuan2401@gmail.com
Điện thoại: 0908 562 750 ext 4548; Liên hệ quảng cáo: 4567.