Bộ phim “Hiệp sĩ mù” với sự kết hợp của đạo diễn Lưu Huỳnh và Giám đốc sản xuất Đàm Vĩnh Hưng được đầu tư gần 18 tỷ đồng đang tạo nên cơn sốt trong những ngày công chiếu tại Hà Nội và TPHCM từ cuối tháng 9 vừa qua.
Giấc mộng 100 tỷ
“Hiệp sĩ mù” là câu chuyện kể về thế lực ngầm ẩn sâu dưới bộ mặt náo nhiệt của thành phố những năm cuối thập niên 1990. Đây là dự án điện ảnh hội tụ nhiều tài năng như: Nguyễn Nhật Duy (kịch bản), Đức Trí (âm nhạc), K’Linh (quay phim) cùng nhiều gương mặt lần đầu “chạm ngõ” điện ảnh là Ngọc Thanh Tâm, Thúy Vinh… và cuộc tái xuất đầy bất ngờ của dàn diễn viên gạo cội Thương Tín, Mạc Can… sau nhiều năm vắng bóng.
Khác với nhiều tác phẩm từng đoạt giải thưởng của điện ảnh như “Áo lụa Hà Đông”, “Huyền thoại bất tử”, “Lấy chồng người ta”, với tác phẩm lần này, đạo diễn Lưu Huỳnh đã bất ngờ khai thác phim theo lối kiếm hiệp thời hiện đại. Tuy đây không phải là cách làm mới đối với các đạo diễn Việt Nam nhưng nắm bắt được điều đó, Lưu Huỳnh đã không đặt nặng yếu tố hành động, sự phân định rạch ròi giữa thiện và ác, mà lồng ghép thêm nhiều yếu tố hài hước, triết lý, tâm linh, kinh dị…
Bên cạnh đó, nếu xét về khả năng lột tả nội tâm nhân vật đem lại chiều sâu, sự cuốn hút cho phim thì hai nhân vật chính là Bình Minh và Ngọc Thanh Tâm vẫn chưa đạt. Những lúc không đeo kính, biểu cảm gương mặt của nữ diễn viên chính không có sự khác biệt, từ nhung nhớ người thân đến niềm hạnh phúc khi được gặp mẹ. Ngay cả những diễn viên được kỳ vọng như Thương Tín, Quách Ngọc Ngoan, Đinh Y Nhung… cũng chỉ dừng ở mức tròn vai.
Điều khán giả ngờ vực nhất chính là “mác” âm thanh được quảng cáo đạt chuẩn quốc tế. Nếu việc âm thanh to hơn mức bình thường được lý giải là do chưa quen thì ở nhiều đoạn phim chưa có diễn biến gì đặc biệt, nhạc bỗng to bất thình lình là điều khán giả không hiểu nổi. Nực cười nhất là cảnh hành động gần cuối phim lại được “diễn” trên nền nhạc cổ điển “Hồ Thiên Nga” khiến khán giả trong rạp bật cười vì tưởng mình sắp sửa được xem múa ba lê.
Nhìn chung, nếu những tác phẩm điện ảnh trước kia của đạo diễn Lưu Huỳnh thiên về chiều hướng nghệ thuật thì phim “Hiệp sĩ mù” là một sản phẩm đáp ứng tính giải trí, doanh thu. Nhiều thắc mắc cho rằng, liệu có phải vì lúng túng bởi “cơm áo gạo tiền” hay tình yêu với môn nghệ thuật thứ bảy đã nhạt nhòa mà Lưu Huỳnh bắt tay với ê-kíp giải trí để tạo nên sản phẩm này không? Trên thực tế, “Hiệp sĩ mù” đương nhiên chẳng thể đọ ngôi thứ với những phim như “Áo lụa Hà Đông” . Dù vậy, về căn bản, phim đã bước qua sự băn khoăn của đạo diễn suốt nhiều năm qua để đến với công chúng. Và việc chọn một con đường mới, dù đúng dù sai cũng đáng được nhìn nhận dưới nhiều góc độ, trong đó không thể bỏ qua yếu tố giải trí, thị trường.
comment 0 nhận xét